ĐƯỜNG ĐUA CỦA NHỮNG GIẤC MƠ - Trang 34

Cơn đau này rồi sẽ biến mất, nhưng thế cũng không có nghĩa là tôi có

thể ngăn được việc nó vẫn tiếp tục xuất hiện...

Chương 15

Tôi lại có một giấc mơ.

Đó là vào rạng sáng.

Cả người Sherlock không ngừng lúc lắc khi nó nhảy xoay vòng ở cửa

trước.

Chúng tôi nhẹ nhàng ra khỏi nhà, sau đó nhảy xuống những bậc thềm

ngoài chái hiên, rẽ phải khi đến con đường hướng ra phía con sông.

Thế giới thật yên tĩnh.

Không có xe cộ. Không có người qua lại. Không hối hả và nhộn nhịp.

Chỉ có tiếng bước chân nhịp nhàng của chúng tôi vang trên vỉa hè.

Sherlock mừng rỡ bên cạnh tôi. Bộ lông trắng của nó như làn nước

chảy qua lớp sương mù buổi sáng, và nó không bỏ lỡ một nhịp nào. Tôi rẽ,
nó cũng rẽ. Tôi tăng tốc, nó cũng làm theo. Chẳng có sợi dây xích nào nối
giữa chúng tôi. Không có mệnh lệnh nào điều khiển nó. Chúng tôi gắn kết
với nhau vì cùng có chung niềm vui khi được chạy.

Chúng tôi đến cây cầu Aggery và tôi bắt đầu chạy nước rút qua cầu.

Hai chân và phổi tôi nóng ran như lửa đốt, nhưng tôi chào đón cơn đau này.

Tôi mạnh mẽ hơn nó.

Sherlock chạy phía trước và tôi mặc kệ nó. Nó đợi tôi ở phía bên kia,

vừa vẫy đuôi vừa thở phì phò, và tỏ ra rất thích thú với cảm giác tự do này.
Nó đi bên cạnh khi tôi giảm tốc độ và đi dọc các con phố, qua những căn
nhà quen thuộc, rồi trở về nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.