ĐƯỜNG ĐUA CỦA NHỮNG GIẤC MƠ - Trang 51

Bạn bè gọi cho tôi. Họ ghé thăm. Họ tặng tôi cây cảnh, chocolate cùng

thiệp để động viên. Họ muốn cổ vũ... tôi.

Nó không hề có tác dụng.

Khi họ ở đây, tôi chỉ im lặng, ngượng nghịu và mong họ sẽ ra về. Khi

họ đi rồi, tôi lại khóc nức nở. Tôi khóc, và ước gì họ sẽ quay lại. Mặc dù tôi
thừa biết họ sẽ không làm thế.

Tôi có thể chắc chắn mình cũng sẽ hành động như vậy...

Chương 24

Tôi hẹn giờ để uống thuốc. Sớm hơn thời gian quy định. Uống thêm

một viên khi tôi thực sự cần.

Tôi tự nhủ rằng ngày mai mình sẽ cảm thấy tốt hơn. Rằng tôi sẽ uống

đi một viên chứ không phải thêm một viên. Nhưng tôi chỉ thấy ổn khi thuốc
giảm đau phát huy tác dụng.

Tôi sợ cảm giác đau đớn khi không có nó. Sợ cái ngày không có nó.

Rồi tôi nói với mẹ rằng tôi cần thuốc dự trữ, và chẳng hiểu sao cha

cũng tham gia vào chuyện này. Tôi nghe họ thì thầm. Tranh cãi.

Tôi nghe thấy cha gọi điện và cầu nguyện rằng ông đang gọi tới hiệu

thuốc, nhưng tôi khá chắc là không phải.

Tôi giả vờ ngủ say khi cha đến thăm tôi, nhưng điều đó cũng không

cản được ông.

"Jessica!", ông thì thầm bằng giọng khàn khàn, lay vai tôi.

"Ưm?", tôi đáp, giả vờ một cách thật vụng về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.