ĐƯỜNG KẾT HÔN KHÔNG TÌNH YÊU - Trang 469

Hình như anh ấy giật mình, nhưng chẳng biết tại sao lại giật mình,

“Được, em muốn biết gì.”

Dễ thế ư, hay là anh đã lường trước, sớm hay muộn tôi cũng hỏi đến

những vấn đề này.

“Mạc Hân Liên, là gì trong mắt anh?” Tôi hỏi, cảm thấy vô lực.

Anh sững lại, “Là một đứa em gái, sức khỏe của em ấy không tốt, nên

anh quan tâm đến em ấy nhiều hơn một chúc, tận chức như một người anh.
Em ấy đúng thật là tại anh mà chết, bất kể thế nào anh cũng không thoát
khỏi liên quan. Hồi bé, em ấy rất nghe lời, làm gì cũng đều hết sức chuyên
tâm. Giáo viên dạy em ấy cũng khen em ấy thông minh ngoan hiền, hay
giúp đỡ, kèm cập bạn bè xung quanh. Tuy nhiên em ấy nhát gan lắm nhé,
nhưng lúc nào cũng thử những thứ em ấy sợ.”

Có thể, cô ấy xuất sắc, chỉ vì muốn anh nhìn cô ấy lâu hơn một chút, can

đảm của cô ấy cũng vì anh mà ra.

“Còn Tiểu Hoan?”

Anh ấy cười, “Trong lòng anh Tiểu Hoan và Hân Liên không khác gì

nhau.”

Tôi gật đầu, “Thế Đỗ Trạch Vân thì sao?”

Dường như anh có chút suy tư, “Là một người rất hợp làm bạn gái. Cô ấy

hiền lành, rộng lượng, xinh đẹp dịu dàng, là lí tưởng của đa số đàn ông. Cô
ấy biết nghĩ cho người khác, không bắt anh làm gì cả, không cố kiểm soát
anh, không như những cô gái khác nũng nịu, bắt quan tâm này nọ, cũng
không hay giận dỗi vô cớ, số lần cô ấy làm nũng năn nỉ anh cũng hiếm vô
cùng. Khi anh quên ăn sẽ gọi điện đến nhắc anh, khi mưa bất chợt sẽ cầm
dù xuất hiện trước mặt anh, mỗi ngày đến trường sẽ đứng trước phòng học

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.