ĐƯỜNG KẾT HÔN KHÔNG TÌNH YÊU - Trang 630

mệnh của em để cô ấy được hạnh phúc.”

Tây Thuần nhìn anh, anh mỉm cười, cúi đầu, hôn lên môi cô.

Tay anh ôm eo cô, “Chúng ta sẽ hạnh phúc, nhất định sẽ hạnh phúc.”

Mọi chuyện ở nhà đều giải quyết êm xuôi hết, Diệp Húc Đình kiên quyết

chuyển trường cho Tiểu Bảo, đưa Trần Tư Dao về nhà, chẳng bao lâu họ đã
về thành phố Bắc Xuyên.

Còn Trình Nghi Bắc và Tây Thuần thì quyết định ở lại thêm vài ngày.

Trình Nghi Bắc rất hào hứng, muốn đưa Tây Thuần đi ngắm cảnh đẹp

còn đọng lại nhiều đớn đau trong cô, anh không muốn cô có bất kì tiếc nuối
nào nữa.

Rừng phong diệp năm ấy, anh nguyện ý ngắm cùng cô.

Còn Tây Thuần, cũng thuận theo chứ không cự tuyệt.

Khi cô đến chốn cũ, nhất thời sản sinh ra nhiều cung bậc cảm xúc, kiến

trúc đã đổi mới nhiều, lại trở thành đô thành phồn hoa lộng lẫy, mấy ai còn
nhớ nơi này từng là một đống đổ nát.

Cô nắm tay Trình Nghi Bắc, “Năm ấy, chúng em gặp động đất ngay tại

nơi này.”

Cô lấy tay chỉ.

Trình Nghi Bắc ngó theo, bây giờ đã thành một đài phun nước, đến cả

nửa dấu chân cũng chẳng còn lưu lại.

“Còn…” Khó chịu ư?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.