ĐƯỜNG MÒN - Trang 230

- Tiền chứ có phải đồ bỏ đâu. Thế bọn chúng không lùng bắt

cậu để lấy lại à?

Lee không thích nói đến lão Josef:

- Theo tôi hiểu thì chúng không thể lần ra tôi.

- Chẳng lẽ chúng không tìm đến chị ruột hoặc bố mẹ cậu ư? Từ

họ chúng sẽ tìm được cậu.

Lee lắc đầu:

- Chúng không biết gia cảnh thực của tôi và cho rằng cả nhà tôi

chết hết rồi.

- Sao lại thế được?

- Chẳng sao cả.

Wild chậm rãi gật đầu:

- Tôi hiểu. Cậu đã dự kiến chính xác sẽ đi ngày nào chưa?

- Khoảng vài ngày nữa. Chỉ cần đi lại được, tôi sẽ khăn gói lên

đường.

- Tôi chỉ ngại trong người cậu vẫn còn nhiều mảnh đạn nhỏ.

Lee nhăn mặt:

- Thật không?

- Cậu nên đi khám lại càng sớm càng tốt. Nhớ để ý cả xương sườn

nhé. Phải cẩn thận lắm đấy, Lee ạ. Người ta hay bảo “chưa qua khỏi
cửa tử” mà. Nhớ thay băng thường xuyên và giữ vết thương sạch.

- Được. Tôi sẽ nhớ. Cảm ơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.