ĐƯỜNG MÒN - Trang 278

Kính chắn gió mờ đục. Mấy đụn tuyết nhỏ tụ dọc thanh gạt

nước khiến lão không thấy đường trước mặt. Lão Josef thở dài,
đăm đăm nhìn tấm kính mờ. Lát sau, lão miễn cưỡng trở vào khách
sạn lấy xô nước và giẻ lau lạng mỏng từng chút băng tuyết trên
tấm kính trước xe. Phải mất một lúc để hoàn tất việc ấy rồi lão
trở vào ngồi sau vô lăng. Chưa bao giờ lão thấy lạnh như lúc này.
Hai bàn tay lão mất cảm giác, giống tay bằng gỗ. Dậm chân
xuống sàn xe, lão ôm ngang người cho đỡ rét. Tức tối, lão lầm lì
vấn điếu thuốc và châm lửa hút nhưng cách ấy không thể làm lão
ấm lên được. Lão xoa xoa hình xăm rồi vuốt mặt, cố định thần.

Cuối cùng, lão giúi mẩu thuốc ướt nhẹp vào gạt tàn, vuốt tóc

cho vào nếp và tra chìa vào ổ khóa. Chân đạp ga, tay lão xoay chìa.
Chẳng thấy gì, chỉ có tiếng chùm chìa khóa va vào thanh chống vô
lăng và âm thanh trầm đục xuất hiện mỗi lúc lão nhấn vào bàn
đạp. Không một dấu hiệu nhỏ cho thấy động cơ sẽ hoạt động. Nó ỳ
ra như cục nước đá. Xe hỏng nặng rồi. Thế này thì đi đâu được cơ
chứ! Lão rít lên: Khốn kiếp!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.