ĐƯỜNG MÒN - Trang 280

ngủ này rất sâu. Thực ra hắn đang mong thế. Sáu giờ bốn phút
rồi.

Làm sao biết việc mình đang làm là đúng? Có ai dám chắc

không? Đáng lẽ dòng đời nên trôi giật lùi để thiên hạ thấy trước
được hậu quả trước khi hành động. Hắn nhìn bao quát xà lim chật
chội. Ánh đèn nhợt nhạt gây khó chịu ghê gớm. Hắn từng thích
nhất buổi sáng sớm nhưng ngày ấy đã xa xưa lắm rồi. Nào bữa
điểm tâm bày trên bàn gỗ, nào tiếng cười nói xôn xao pha lẫn tiếng
tô đĩa sứ va vào nhau lanh canh, nào những trái trứng trần nước sôi
dinh dính. Ánh sáng cũng giống hôm nay. Hắn nhớ giọng bố
trầm trầm và nhớ lúc ông chăm chú ngồi đọc báo. Còn mẹ hắn
đứng sau lưng ông, ngước mắt nhìn trời vẻ chán nản. Cha hắn sẽ
nhìn qua gọng kính trễ xuống mũi, đoán xem cậu con trai cười gì
rồi quay ngoắt ra sau. Bà mẹ vụt nghiêm mặt, thổi khói thuốc qua
khóe miệng. Kế đến, ông bố sẽ chậm chạp quay về bàn để bà mẹ
nháy mắt với con trai trước khi nhanh nhẹn quay sang bếp. Nếu
tình yêu thương có thể nén lại trong một khoảng khắc, giây phút xa
xưa ấy chính là nó.

Đột nhiên, tất cả đều lùi xa. Thời thơ ấu của hắn giờ xa lắc

với bối cảnh tận Cairo hoặc Praha với toàn người lạ nói thứ ngôn ngữ
không ai hiểu nổi. Hắn vụt quên quãng đời cũ và chóng mặt khi nghĩ
tới chuỗi ngày sắp tới. Nếu không ‘dằn mặt’ Morris và các phạm
nhân khác ngay, đời hắn coi như chấm dứt. Trong thâm tâm, hắn
cực kỳ sợ hãi. Thực lòng, hắn lo mình sẽ làm hỏng chuyện.

Mấy phút trước khi cai ngục mở cửa cửa các xà lim, Lee mặc sẵn

quần áo và ngồi ngay mép giường cứng. Một tay hắn cầm chai
xăng hộp quẹt trộm của Simon hồi đêm. Hôm qua, anh ruột Simon
vừa lén gửi vào cho em trai chai xăng đầy này. Trên thân chai bằng
thiếc có hình rập nổi. Lee nhấc nó lên bằng đầu mấy ngón tay
để dài, đoạn cố mở nắp. Hắn thở hổn hển qua hàm răng nghiến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.