ĐƯỜNG MÒN - Trang 282

viền màu cam rực sáng trên chăn nệm nhanh chóng rộng thêm. Mùi
tóc cháy khét lẹt, kèm tiếng nổ lốp bốp. Mải la hét, chửi bới,
Simon quên hẳn Lee. Gã nói hàng tràng câu vô nghĩa. Sau đó, gã
không nói được nữa, chỉ biết hú hét và kêu ú ớ.

Lee ném chai xăng rỗng xuống nệm, chạy ra ngoài. Hắn đóng

cánh cửa lùa nặng nề, nhưng vẫn nghe tiếng Simon gầm rú la hét
bên trong. Ngoài cầu thang, cai ngục chạy tới hỏi về vụ huyên náo,
còn các phạm nhân khác nhìn nhau cố đoán xem có chuyện gì. Vài
tên tù ngoác miệng cười: ít nhất chúng cũng được thấy kẻ khác hớt
hải, chạy ngược chạy xuôi.

Lee tựa vào tường của xà lim dành cho hắn. Hắn phủi mạnh

quần áo, khoanh tay cố trấn tĩnh. Mỗi cửa ra vào của xà lim đều
trổ cửa sổ nhỏ lồng kính dày. Phạm nhân ngoài lối đi giương mắt
nhìn hắn rồi nhòm vào trong. Họ chỉ trỏ, chen lấn nhau để nhìn
cho rõ. Chắc chắn thứ họ nhìn thấy có đôi chút ấn tượng: một
cây đuốc sống đang cháy rừng rực.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.