ĐƯỜNG MÒN - Trang 299

Vẫn ngồi lỳ trên ghế, Lee giương mắt nhìn lão:

- Đằng nào ông cũng ra tay, sao không giết tôi luôn đi?

- Sao vội thế? Muốn nằm chung mồ phủ đầy tuyết với

thằng bạn mày à?

- Chẳng phải đó là cách kiếm ăn của lũ súc sinh các người sao?

Giết người để đạt mục đích, bất kể người đó là ai?

- Hóa ra mày cũng biết à?

Trông Lee như sắp khóc. Mấy ngón tay hắn hết duỗi ra lại co

vào:

- Nói thực nhé, chẳng có tiền nào cả đâu.

Lão giơ súng lên:

- Thôi đi. Mày không lừa được tao đâu. Tao đã ghé nhà Stella. Tao

gặp mụ Sylvia. Tao nghe cảnh sát thông báo mày và chiến hữu đang
nằm ngoài kia hành hung nhân viên bảo vệ đường sắt. Tao biết
suy đoán chứ. Hai gã đàn ông xách theo cặp táp. Cũng dễ nhớ chứ
nhỉ? Cái cặp đựng tiền, hiểu chưa? Cặp đâu?

Lee không nhúc nhích. Bóng đang trên sân của hắn. Lão Josef

chợt hiểu (dù bấy lâu trong đầu ý tưởng ấy như nụ, sau sức nóng
của cuộc trao đổi vừa rồi đã nở thành hoa) rằng lão không định
giết Lee. Có thể gã Marcel và thằng Lee nói đúng: chắc lão
nhầm. Lão nhìn kỹ khuôn mặt bẩn và gầy giơ xương của Lee:
giống mặt cún con quá. Thằng nhóc giống con cún, thậm chí chưa
đủ tuổi nghe người ta quát thì co rúm lại. Dù tức điên, lão vẫn ngấm
ngầm mến Lee. Hắn gợi cho lão nhớ đến tờ giấy trắng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.