ĐƯỜNG MÒN - Trang 57

nắp của mọi phòng nhỏ, ngồi nghiêm nghị bên bàn ăn pho mát
hoặc ủ đôi tay lạnh giá trong đống quần áo của người lạ. Nhiều
lần cậu ngủ ngon lành trên ghế sofa, ngắm thảm chùi chân bằng
nhựa dẻo có hình thánh đường và những cây cầu ở tận châu Âu và
thắc mắc không hiểu chủ nhà thuộc loại người nào. Lần khác, cậu
lại vuốt ve xấp thư mẹ gửi cho con, ngắm hình chụp của các cặp
tình nhân, mân mê đồ chơi hỏng hoặc một quả cầu nhỏ thể hiện đủ
cả năm châu bốn bể. Ngay cả bây giờ, tức là hơn bốn mươi năm
sau, mỗi khi ngửi thấy mùi xạ hương lão Josef không khỏi bồi hồi
nhớ lại căn nhà trên đường Mott, nơi lần đầu tiên lão ngửi thấy
mùi ấy trên bàn trang điểm của một góa phụ trẻ xinh đẹp vừa từ
châu Phi đến. Lão còn nhớ cả ánh sáng nhạt nhòa của buổi chiều
muộn phản chiếu trên vật dụng bằng thủy tinh trong nhà và tiếng
chó sủa từ xa vẳng tới. Hơn một lần trong đời, lão Josef về đến
nhà rồi mới nhớ mình đã tay không ra khỏi nhà họ vì quên không
‘nẫng’ đi bất cứ thứ gì.

Thường thì lão thích ở nhà khổ chủ hơn ở nhà mình, nhưng trong

căn hộ của Lee thì không: khung cảnh này quá quen thuộc. Lão đứng
giữa phòng ngủ, khẩu súng vẫn lăm lăm trong tay. Quần áo rải rác
trên mặt gỗ lát sàn như thể chủ nhân của chúng vội thay trước khi
chạy trốn. Tường nhà bám đầy bụi, sứt sẹo nhiều chỗ và đầy vết
ố, trông như vân tay của ma quỷ vậy. Lão vừa định bỏ đi thì chuông
điện thoại reo. Bất giác, lão giương súng lên. Lão luôn mong cả
khối nhựa làm nên chiếc điện thoại cũng run bần bật theo tiếng
chuông đổ hồi nhưng lần nào lão cũng thất vọng. Lần này,
chuông reo khoảng mười lần rồi im bặt. Lão Josef gãi hình xăm
thập tự. Có tiếng người từ dưới đường vẳng tới. Một phụ nữ chặc lưỡi
khá to. Lão đứng im như tượng.

Điện thoại lại reo. Lão cúi lom khom bên tấm nệm, nhấc ống

nghe lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.