ĐƯỜNG MÒN - Trang 75

8

Chiếc xe tiến đến gần hơn. Lee quay đầu nhìn lại quãng

đường họ đã đi qua. Hắn kéo sát hai vạt áo khoác bằng da vào
người. Chỗ bị thương đau như xé làm toàn thân hắn nhức nhối. Họ
không còn đủ thời gian trở vào xe và bỏ đi. Gã Wild khốn kiếp làm
họ kẹt lại đây. Hắn và Wild vội chạy dạt vào lề đường. Bất giác,
Lee cố giấu khẩu súng bằng cách kéo nó áp sát đùi.

Thứ đầu tiên hắn thấy là ánh đèn pha ô tô sục sạo hàng cây

ven đường ngày càng sáng quắc. Sau đó, chiếc xe vòng qua khúc
cua, hệt như xe họ mười phút trước. Đi kèm với động cơ xe gầm rú là
ánh đèn pha cực mạnh. Không thể giơ tay cao che mắt, Lee quay
mặt đi.

Xe mới tới thắng két, chạy chậm lại và từ từ dừng bánh bên lề

đường. Bụi tốc lên, tiếng nhạc nho nhỏ dễ chịu vọng tới. Khi nhạc
tắt khoảng mười giây, động cơ cũng tắt theo. Sự tĩnh mịch của cánh
rừng rậm rạp gần như được trả về nguyên trạng nếu không có
tiếng máy kêu o o thật nhỏ và tiếng phì phì của bộ phận làm mát.
Ngón tay cái của Lee vuốt ve báng súng. Hắn im lặng chờ.

Cuối cùng, họ cũng nghe tiếng mở cửa xe. Tiếp đến là tiếng

giày nghiến trên sỏi pha lẫn tiếng thì thào, hay nói đúng hơn là
tiếng người nói thật khẽ khàng. Lee cố nhìn xuyên qua ánh sáng
chói gắt nhưng chẳng thấy gì vì mắt bị lóa. Hắn rờn rợn quay
sang xác chết đang ở ngay cạnh hắn.

- Anh không sao đấy chứ?

Tiếng của một cô gái. Lại thêm tiếng mở cửa xe và tiếng xào

xạo của gót giày giẫm trên sỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.