ĐƯỜNG MÒN - Trang 77

Cô gái nhíu mày. Buông tay chàng thanh niên, cô ta đến bên Lee:

- Nhưng anh không sao chứ? Có phải anh cũng vừa bị đụng xe

không? (Thấy Lee kéo vạt áo sát vào người bằng bàn tay dính máu,
cô gái nhìn xuống ngang bụng hắn). Anh cũng bị thương à?

Không hiểu sao sự quan tâm của cô gái khiến Lee cảm động.

Hắn chỉ muốn ngồi thụp xuống đường, chờ cảm giác mãn
nguyện tràn về sau khi mọi chuyện ở đây kết thúc. Tuy nhiên, hắn
chỉ nói khẽ:

- Tôi không sao. Thật mà.

Wild lại bước dấn lên. Vài sợi tóc của anh xõa ra, sáng bừng lên

khi anh bước vào chỗ có ánh đèn pha.

- Chính tụi tôi cũng vừa đến. Xe bị tai nạn mất tay lái, phóng ra

lề đường. khi đến nơi, chúng tôi có muốn giúp cũng không kịp.
Người trên xe đã... mất rồi. Lúc nào gặp thị trấn gần nhất,
chúng tôi sẽ thông báo chuyện này. Chúng tôi sẽ gặp cớm, à quên,
gặp cảnh sát để trình báo. Hai bạn khỏi phải lo.

Thanh niên nọ máy móc gật đầu, nhưng cô gái xăm xăm bước tới

quỳ bên xác chết, tay vẫn bưng miệng. Dù xa nhau vài mét, Lee vẫn
ngửi thấy mùi dầu gội hương táo và cảm nhận được hơi ấm từ cơ
thể tràn căng nhựa sống của cô gái trẻ. Hắn cố quay mặt đi chỗ
khác. Anh chàng kia chợt cao giọng:

- Khoan đã. Thế này không được. Hai anh không lục đồ người

chết để hôi của đấy chứ? Sao nắp thùng xe lại mở? Túi đằng kia
của ai thế?

Cô gái sững người quay phắt lại. Lee khẽ chửi bậy, toàn thân

hắn tràn ngập một xúc cảm lạ lẫm chỉ có khi mọi chuyện vượt ngoài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.