ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 158

Đồ ăn được đưa lên, Lạc Táp cất điện thoại đi, vừa rồi xem mấy cái

clip ngắn trên Weibo, khóe miệng cô còn thoáng chút ý cười chưa thu lại.

Khi Tưởng Mộ Tranh nhìn cô hơi khẽ giật mình.

Hình như đây là lần đầu tiên anh thấy được dáng vẻ này của cô, anh

thu hồi ánh mắt, cúi đầu dùng bữa.

Lúc ăn cơm hai người lại càng trầm mặc hơn, khiến người khác có

cảm giác như họ là một cặp vợ chồng sắp ly hôn, đang ăn bữa cơm chia tay.

Ăn cơm xong bọn họ tính tiền rời đi, vẫn là Tưởng Mộ Tranh lái xe.

Lạc Táp đặt khuỷu tay trên cửa sổ xe, nhàm chán nhìn khung cảnh hai

bên đường đang lùi dần về sau, chợt, cô quay mặt qua nói với anh: "Hôm
nay đã nhảy dù rồi, làm phiền anh bảo phía câu lạc bộ bên kia xóa thông tin
của tôi đi."

Về sau có thể cô sẽ còn đi nhảy dù lần nữa, nhưng không bao giờ

muốn nhảy cùng anh ta nữa.

Nhảy dù với anh khiến cô chẳng có tâm tư để cảm thụ hưng phấn mà

nhảy dù mang đến, quá mức câu nệ, lại còn miên man suy nghĩ linh tinh.

Tưởng Mộ Tranh bớt thời giờ liếc nhìn cô một cái, lại tiếp tục chuyên

chú vào con đường phía trước, không nói chuyện.

Lạc Táp không kiên nhẫn nói: "Có nghe thấy không vậy?"

"Vậy làm phiền cô lần sau nhảy dù đừng nói với dì là muốn nhảy cùng

tôi nữa." Tưởng Mộ Tranh nhìn kính chiếu hậu, rồi nói tiếp: "Lạc Táp, cô
thật sự cho rằng mị lực của cô đủ lớn để có thể khiến tôi tự mình cùng cô
nhảy dù?"

Lạc Táp ức chế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.