ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 176

Chạy ba nghìn mét, trán đầy mồ hôi, cảm giác trong phòng tập oi bức

không chịu nổi, đem tất cả cửa sổ mở ra, vẫn cảm thấy khó chịu bí bách.

Tưởng Mộ Tranh thay một bộ quần áo, ra khỏi nhà.

Bóng đêm dày đặc, sương đêm cũng bắt đầu xuống, nhưng trên đường

vẫn có không ít người chạy bộ buổi đêm, anh chạy dọc theo lối đi bộ đến
công viên.

Đã vào đầu đông, mặc dù là buổi tối, cũng không che giấu được vẻ

tiêu điều, xơ xác.

Hai bên con đường rụng đầy lá vàng khô, cây tùng thì vẫn xanh,

nhưng không còn là màu xanh mướt như những ngày mùa xuân hay hè.

Đêm đã khuya, các bác gái nhảy ở quảng trường công viên đã sớm về

nhà, chỉ còn vài cặp tình nhân trẻ tuổi đang tình chàng ý thiếp.

Tưởng Mộ Tranh chạy năm vòng quanh công viên, khi dừng lại, thì

mồ hôi ướt đẫm, lại hít sâu vài cái, cảm thấy chạy xong cả người nhẹ nhõm
hơn rất nhiều.

Khi về nhà, anh không chạy nữa mà đi bộ dọc theo đường cũ trở về.

Vừa rồi chảy rất nhiều mồ hôi, hiện tại Tưởng Mộ Tranh cảm thấy

khát nước, đi ngang qua một cửa hàng tiện lợi, anh ghé vào mua chai nước
khoáng, cầm chai nước khoáng ra khỏi kệ hàng, đang chuẩn bị đến quầy
thu ngân tính tiền, thì thấy bên phía tủ lạnh có hai nữ sinh đang chọn kem.

Anh nhìn tủ lạnh vài giây, ngay sau đó lấy điện thoại ra, gọi cho

'chuyên gia theo dõi', thật lâu sau bên kia mới nghe máy, giọng nói có chút
mông lung,khàn khàn: "Alô, chuyện gì?"

Anh hỏi: "Ngủ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.