ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 316

Lạc Táp đưa mắt nhìn cái cổ chân thô của Chu Nghiên, lắc đầu: " bỏ

đi, mua cái size lớn nhất cũng chưa chắc đeo vào được."

Chu Nghiên: "..."

Ôm ngực, nhấc chân đá Lạc Táp.

"Nói câu dễ nghe chút thì chết hả!"

Lạc Táp: "Có."

Chu Nghiên lại đá cô thêm cái nữa, Lạc Táp cười.

Hai người vui đùa ầm ĩ, đồng nghiệp lục tục tiến vào văn phòng, Lạc

Táp cũng chào hỏi từng người.

Văn phòng bắt đầu xôn xao.

Mười mấy phút sau, đội trưởng triệu tập bọn họ đến phòng họp.

Mới vừa ra khỏi văn phòng, vừa hay bảo vệ thu nhận bưu kiện đến

đây. Ông gọi Lạc Táp: "Tiểu Lạc, cháu có một lá thư này."

"Thư ạ?" Lạc Táp dừng chân, tiếp nhận lá thư: "Cháu cảm ơn."

Chu Nghiên thò đầu qua xem chữ viết trên bìa thư: "Đệt, ai viết thư

cho em đấy, chữ đẹp ghê, không phải là chủ xe nào yêu thầm em chứ?"

Lạc Táp thường xuyên nhận được lời tỏ tình khi đang trực ngoài

đường, rất nhiều lần có người tặng hoa hồng ngay giữa ngã tư khiến Lạc
Táp trở tay không kịp.

Lạc Táp lắc đầu: "Không biết."

Chu Nghiên vỗ vỗ bả vai cô: "Mở ra xem đi, chị tới phòng họp trước

xí cho em một ghế nha."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.