ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 564

Cô không tự giác ôm chặt eo anh hơn, cằm cũng hơi nâng lên, phối

hợp với góc độ hôn môi của anh.

Nụ hôn kiểu chuồn chuồn lướt nước như thế, chỉ có tình cảm, không

có dục vọng.

Sạch sẽ, thuần túy, tốt đẹp.

Có lẽ đây là cảm giác của mối tình đầu ở độ tuổi mười mấy?

Lạc Táp nghĩ như vậy.

Tưởng Mộ Tranh hôn xong môi dưới, lại bắt đầu hôn lên môi trên. Lần

này vẫn là từ phải sang trái, khi hôn đến giữa môi thì anh chợt buông môi
cô ra, nhỏ giọng nói: "Anh thử độ đàn hồi của môi em có tốt không nhé."

Lạc Táp hơi mở mắt, chớp chớp vài cái, không hiểu anh có ý gì.

Tưởng Mộ Tranh dùng răng cửa trên dưới cắn môi cô, nhẹ nhàng kéo

về sau một chút. Lạc Táp cảm thấy đau, không tự chủ được mà nhân
nhượng anh, cả người đều đổ theo dán vào người anh, sau đó nhón mũi
chân kề sát môi vào môi anh.

Đại khái là bị hôn đến mức đại não thiếu oxy nên tuy Lạc Táp cảm

thấy đau nhưng cũng không trách cứ hay là tức giận mà đánh anh. Ngược
lại cô rút bàn tay đang đặt bên hông anh ra, chủ động vòng tay về sau gáy
anh, dùng sức giữ chặt, sau đó kéo anh về phía mình, không cho đầu của
anh tiếp tục ngã về sau.

Khóe mắt đuôi mày của Tưởng Mộ Tranh đều tràn đầy ý cười, bị cô

dùng sức ghìm cổ như vậy, anh lại cảm thấy thỏa mãn chưa từng có, hư
vinh sở hữu của anh đều được thỏa mãn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.