ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 584

"..."

Lạc Táp nghĩ mãi không ra, anh chỉ ở đây tá túc một đêm, sao lại lấy

hết quần áo ra làm gì?

Cô gấp hết quần áo lại cho anh, phân loại rồi xếp vào va li, mà anh thì

đang ngồi vào mép giường thỏa mãn nhìn cô thu dọn hành lý cho anh.

Trong một khoảnh khắc đó, cô mới muộn màng nhận ra rằng thì ra anh

cố ý lấy hết quần áo ra, treo lên tủ quần áo vì muốn để cô thu dọn hành lý
cho anh.

Thật đúng là trẻ con ba tuổi.

Khóa vân tay nhà anh còn chưa sửa xong, chỉ có thể để anh ở lại nghỉ

ngơi trong chốc lát rồi ra sân bay.

Buổi sáng cô có nhắc nhở anh gọi báo hư khóa, kết quả anh nói: "Hôm

nay là cuối tuần, hãy để cho thợ sửa khóa yên ổn nghỉ ngơi một chút đi,
chúng ta đừng tàn nhẫn như vậy, phá hoại thời gian nghỉ ngơi yên bình của
người ta."

Cô không còn lời gì để nói.

Lạc Táp nhìn thời gian: "Hiện giờ còn sớm, anh tranh thủ ngủ 2

tiiensg ddi."

Tưởng Mộ Tranh gật gật đầu: "Em cũng đi ngủ sớm một chút đi, ngày

mai còn đi làm sớm."

Sau khi Lạc Táp lên tầng, anh liền tắt đèn.

Nhưng anh không ngủ mà đang tính toán chuyện chúc mừng sinh nhật

cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.