ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 869

Lạc Táp cười nhạt, thở dài nói: " mẹ nói muốn làm cơm, lại đến thuê

nhà đối diện chung cư ở chăm sóc con."

Cô cắn môi: " ba, con không muốn, nhiều năm như vậy trừ bỏ trước

lúc 9 tuổi là cùng mẹ sống chung mỗi ngày, nhưng chính là gần 20 mươi
năm rồi, con gần như không còn ở cùng một nhà với mẹ nữa."

Cô thở dài một hơi: " bây giờ nghĩ đến về sau sẽ ở cùng với mẹ một

chỗ, trong lòng con thật sự có cảm giác quái dị không nói lên lời. Nhưng
nếu phải ra mặt cự tuyệt, con lại cảm thấy mẹ thật đáng thương, lòng con
cũng không dễ chịu. mặc kệ mẹ muốn làm gì đều chưa từng nghĩ tới con có
nguyện ý hay không."

Phùng Khiếu Vịnh: " vậy để Tiểu Ngũ qua đó ăn cơm."

Ông nói: " mẹ con hiện tại chính là có bệnh thì chữa loạn, chính bà ấy

cũng đang rối loạn, liền muốn bù đắp những thiếu sót cho con, bản thân
cũng không biết đang làm gì."

Lạc Táp lẳng lặng nhìn ông.

Phùng Khiếu Vịnh: " tin tưởng ba, bà ấy không có ý xấu, cũng không

phải cố ý làm con xấu hổ. Mẹ của con, bà ấy chính là một thương nhân
thành công trong sự nghiệp, nhưng lại là một người thất bại trong hôn nhân,
cũng là một người mẹ thiếu trách nhiệm, cũng giống như ba, cho nên ba
hiểu được tâm trạng của bà ấy."

Lạc Táp đặt tay lên vai Phùng Khiếu Vịnh, nhỏ giọng nói: " ba, hôm

nay ba nói chuyện sao lại không đứng về phía con nữa?"

Phùng Khiếu Vịnh cũng không có kiêng dè gì thẳng thắn thành khẩn

nói: " bởi vì hôm nay nhìn thấy mẹ con, đương nhiên sẽ không giông nhau
nữa, khẳng định sẽ hướng về phía bà ấy."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.