ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 949

Buổi chiều cô vẫn đi làm bình thường.

Tới đơn vị, Chu Nghiên vừa nhìn là biết cô vừa mới khóc xong.

" làm sao vậy? Đứa bé có vấn đề sao?" Chu Nghiên nhỏ giọng hỏi cô.

Lạc Táp lắc đầu, cố gắng nở nụ cười: " cảm động quá khóc, lần đầu

tiên đi siêu âm, cảm giác rất thần kì, một sinh mệnh bé bỏng như vậy."

Chu Nghiên không hề nghi ngờ liền tin, bởi vì lần đầu tiên đi khám

thai cô cùng chồng đã khóc tới mức rối tinh rối mù.

Cô lại hỏi Lạc Táp: " vị kia của nhà em vẫn đi công tác chưa về? Vẫn

đang chờ mời cơm đấy."

Lạc Táp: " sắp rồi."

" chị phải suy nghĩ thật kĩ xem phải đi đến đâu để anh ta đau ví một

trận mới được." nhắc tới ăn, Chu Nghiên liền lập tức lên tinh thần, bắt đầu
tìm trên điện thoại.

Lạc Táp nhìn màn hình máy tính ngây người, không có tin báo tử, có

phải là có hy vọng đúng không, anh còn sống phải không, chỉ là còn chưa
tìm được anh mà thôi?

Cho tới bây giờ cô vẫn không thể tin tưởng được là anh đã rời đi.

Anh đã hứa với cô, anh sẽ hát thật nhiều bài cho cô nghe, anh mới chỉ

hát mấy chục bài đã liền thất hứa rồi sao?

Anh còn chưa cầu hôn cô một cách đàng hoàng.

Anh còn chưa cho cô một hôn lễ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.