ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 951

Mắt thấy chỉ còn lại một ít nước uống, Trình Diệc cũng sốt ruột.

Mấy ngày nay họ cũng chỉ dám tùng chút nước một, sợ uống xong hết

nước thì khát chết, nhưng vẫn tới lúc cạn kiệt tất cả đồ ăn và nước.

" chúng ta khi nào mới có thể vào bờ?"

" biển khổ vô biên." Tưởng Mộ Tranh ngồi xếp bằng trên bè gỗ chơi

xúc xắc.

Anh nói: " đoán xem con của tôi là trai hay gái, đại là trai, tiểu là gái."

Nói xong liền bắt đầu ném.

Trình Diệc: " ...."

Anh ta chợt cười: " sinh trai hay gái thì bây giờ có nửa xu quan hệ nào

với cậu sao?không phải cậu nói tình địch của cậu sẽ đến cứu sao, đến hôm
nay là mấy ngày rồi?"

Xúc xắc được tung lên, dừng trên lòng bàn tay Tưởng Mộ Tranh, anh

chậm rãi mở tay ra, đại!

Anh lại ném.

Trình Diệc mệt mỏi, nằm lên bè gỗ, bè gỗ theo gió lay động, ngâm

trong nước biển đã ướt từ lâu nhưng anh ta cũng chẳng rảnh rỗi để lo nhiều
như thế.

Nằm trên đó vừa ướt vừa lạnh.

Anh đưa tay gối ra sau đầu, nhìn trăng phía chân trời vừa lạnh lùng

vừa tỏa ra ánh sáng êm dịu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.