DƯỠNG NỮ THÀNH PHI - Trang 433

“Tất cả thị vệ vây quanh xe ngựa, không để cho hắc y nhân tiếp cận.”

Chu Phi cái khó ló cái khôn, quay đầu nói với Mạn Duẫn: “Tiểu Quận chúa,
thỉnh ngài lên xe ngựa.”

Thay vì ở đây phân tán lực công kích, còn không bằng khiến năm mươi

thị vệ này đoàn kết một lòng bảo hộ Mạn Duẫn.

Mạn Duẫn biết bản thân mình không có nội lực, còn ở đây mà đánh

nhau nữa thì chỉ có thể liên lụy đến Phụ Vương, nên nhảy lên xe ngựa ngay
lập tức. Nàng không phải là kẻ thích cậy mạnh, mà nàng chú trọng đại cục
hơn.

Hơn một ngàn người giằng co với năm mươi người thì chẳng khó gì mà

đoán được kết quả, thị vệ bảo vệ trước xe ngựa hết người này đến người kia
nói tiếp nhau ngã xuống. Phụ Vương và Sử Lương Sanh không biết đánh tới
đâu rồi nữa, trên quan đạo cũng chẳng còn thấy bóng dáng hai người đâu.
Chu Phi Chu Dương cố gắng hết sức để so chiêu cùng lúc với bốn người,
Mạn Duẫn có thể cảm giác được rõ ràng tình thế đang vô cùng khẩn trương.

Đột nhiên... dưới đáy xe ngựa có gì đó bén nhọn đâm thẳng lên, xuyên

ba gỗ dưới sàn xe.

Là một thanh kiếm!

Mạn Duẫn nhảy tung mình lên phía trên, đánh vỡ nóc xe ngựa, thanh

kiếm kia cùng bám lên sít sao. Mạn Duẫn không nghĩ nhiều, cầm chuôi
kiếm trong tay ném thẳng xuống dưới. Trong xe ngựa thét ra một tiếng “a”
cực kỳ chói tai, cực kỳ bi thảm.

Chu Phi Chu Dương đồng loạt quay đầu bởi nghĩ tiểu Quận chúa đã xảy

ra chuyện không hay, lúc này mới phát giác trong bốn người Thiên Lôi Địa
Hỏa, Tần Hỏa không biết đã lẻn đến đánh lén Mạn Duẫn từ khi nào. Mà mắt
trái của người nọ bây giờ bị cắm một thanh kiếm khiến hắn đau đớn đến
gập thắt lưng lại không ngừng kêu la như heo bị chọc tiết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.