DƯỠNG NỮ THÀNH PHI - Trang 447

kêu lão đến trị thương hết hai lần rồi, bộ thực sự cho là thân thể của nàng là
làm bằng sắt, kim cương bất hoại à!

“Tiểu Quận chúa đặt tay lên bàn, cho lão thần nhìn một cái.” Lão thái y

đầu tiên là hành lễ với Tịch Mân Sầm, sau đó ngồi xuống cái ghế bên cạnh
hai người.

Tiểu Quận chúa chìa cánh tay ra, vết máu đã bắt đầu khô lại, thuốc bột

kim sang dược thượng hạng được đổ đầy trên tay, nhiều chỗ thuốc đã bị
nhuộm hoàn toàn thành màu đỏ. Cũng may lúc này máu đã ngừng chảy, chứ
nếu không thì mất máu quá nhiều cũng sợ sẽ khó cứu cái mạng nhỏ này.

“Rót một chậu nước sạch đến.”Lão thái y quay đầu phân phó cung nữ,

lấy trong cái rương được sắp xếp đâu vào đấy ra một tấm khăn trắng.

“Nữ nhi của bổn Vương thế nào rồi?” Lo lắng nhất của Tịch Mân Sầm

lúc này là liệu cánh tay của Mạn Duẫn có thể bị phế bỏ hay không.

Tuy hắn có thể nuôi dưỡng Mạn Duẫn cả đời, nhưng vẫn muốn Mạn

Duẫn được an khang khỏe mạnh vui vẻ.

Cung nữ áo đen đặt chậu nước lên trên bàn, lão thái y cầm mảnh khăn

nhúng vào trong nước cho ướt, xong rồi mới nói: “Chờ lão thần nhìn xem
thương thế của tiểu Quận chúa thế nào mới có thể phán đoán được.”

Sau khi khăn đã ướt, lão thái y vắt ráo, rồi chậm rãi lau dọc theo miệng

vết thương của Mạn Duẫn. Mạn Duẫn cắn môi, không để cổ họng phát ra
một tiếng nào. Lão thái y nhìn thấy thì rất bội phục. Vết thương loại này
cho dù là tướng sĩ từng lăn lộn trên chiến trường cũng sẽ đau đớn mà kêu ra
hai tiếng, thế mà đứa nhỏ này dù mồ hôi đổ đầm đìa nhưng vẫn kiên trì chịu
đựng như trước.

Ngón tay nhẹ nhàng chọc chọc làn da xung quanh miệng vết thương,

hỏi: “Có đau hay không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.