DƯỠNG NỮ THÀNH PHI - Trang 482

cửa cũng không có... Chẳng lẽ có cơ quan ngầm? Mạn Duẫn đưa hai tay đặt
sát vào trên tường, rà dần lần lượt từng chỗ một, tìm một vòng từ trên
xuống dưới nhưng trên căn bản là không phát hiện khác được có chỗ nào
khác thường.

đi ra ngoài không được sao? Mạn Duẫn tự hỏi, trong lòng có chút thất

vọng... Chờ Sử Lương Sanh lại quay lại, mạng nhỏ của nàng sẽ khó bảo
toàn.

Ngẩng đầu nhìn lên lên thì thấy trên đỉnh đầu có một hình tròn lờ mờ,

nhìn không được rõ ràng lắm. Mạn Duẫn cầm ngọn đèn lên, tỉ mỉ quan sát
một phen.

Phòng này dễ có đến năm sáu mét cao, có độ cao như vậy hiển nhiên đã

được trải qua cải tạo đặc thù.

Xung quanh hình tròn le lói ánh sáng. Hay là đây mới chính là cửa ra?

Nếu cửa ra ở phía trên, nơi này chẳng lẽ là sâu dưới lòng đất? Rất

nhanh, có thanh âm chứng thực ý tưởng này của Mạn Duẫn.

Phía trên đỉnh đầu loáng thoáng truyền đến một giọng nói ấm trầm thu

hút quen thuộc. Thanh âm này xuyên thấu qua cái vòng hình tròn nên nghe
rất nhỏ, cũng may trong mật thất vô cùng tĩnh lặng nên còn có thể nghe ra
đại khái.

“Ngươi giấu nữ nhi của bổn Vương chỗ nào rồi?” Ngữ điệu vô tình lạnh

như băng chất vấn.

Sử Lương Sanh không hề có ý phối hợp, ngồi thoải mái trên ghế dựa,

bưng trà hớp một ngụm, chỉ vào một cái ghế khác trong phòng, nói: “Cửu
vương gia đừng vội, tiểu Quận chúa vẫn rất tốt, chúng ta uống chén trà đã,
ôn chuyện xưa một chút.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.