DƯỠNG NỮ THÀNH PHI - Trang 508

Lời đề nghị nghe thật hấp dẫn, Mạn Duẫn sửa sang lại vạt áo cho ngay

ngắn, khẽ gật đầu. “đi thôi.”

không đợi Mạn Duẫn bước được bước nào, Sử Minh Phi bắt lấy bé con

ôm vào trong ngực, nhảy cửa sổ ra ngoài.

Mạn Duẫn kỳ quái nhìn hắn. “Sao lại nhảy cửa sổ?”

Hay là không muốn để cho ai biết hành động của hắn?

Nhìn vẻ mặt trầm tư suy nghĩ của Mạn Duẫn, Sử Minh Phi cười cười,

“Khi Trẫm đến thì không có ai nhìn thấy, giờ nếu quang minh chính đại
bước ra từ cửa chính đi ra ngoài, cung nữ thái giám sẽ nghĩ như thế nào?”

Giải thích như vậy nghe qua cũng có lý. Nhưng vì sao ngay từ đầu hắn

lại đi vào bằng cửa sổ, Mạn Duẫn giãy người, “Ta không đi.”

Từ khi đi vào đất Nam Trụ, Mạn Duẫn chưa hề có được một ngày nhàn

nhã nào. không thể trách nàng nghi thần nghi quỷ được nha, thật sự là hành
vi của Sử Minh Phi vô cùng khiến cho người ta có đoán mãi cũng không ra.

“đã đi ra rồi thì nào có đạo lý là không đi nữa?” Sử Minh Phi di chuyển

rất nhanh, mặc kệ việc Mạn Duẫn đổi ý, suốt dọc đường đi thế nhưng lại
không hề gặp bất cứ cung nữ thái giám nào.

Du Nguyệt cung gần với tẩm cung Hoàng Đế nhất, là nơi năm đó Sử

Lương Sanh cố ý xây dựng cho Thẩm Đậu. Mỗi một bố cục nơi đây đều
xuất phát từ chính tay của Sử Lương Sanh, trang trí vô cùng tỉ mỉ và hoa lệ
khiến cho Du Nguyệt cung đạt đến một trình độ xa hoa không thua gì tẩm
cung mà Hoàng Thái hậu hiện đang ở. Bất cứ đồ vật gì mà nam nhân này
đưa cho Thẩm Đậu có muốn làm cho người ta không ghen tị cũng rất khó.

Sử Minh Phi đứng ở trước một cung điện bị bỏ hoang phế đã lâu, tuy

rằng tấm biển trên cửa cung bị che kín bởi lớp bụi thời gian, nhưng vẫn có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.