DƯỠNG NỮ THÀNH PHI
DƯỠNG NỮ THÀNH PHI
Phong Ngôn Nhiễm
Phong Ngôn Nhiễm
www.dtv-ebook.com
www.dtv-ebook.com
Quyển 2
Quyển 2
Chương 5
Chương 5
Edit: Khánh Linh
Thong thả ăn xong bữa tối, Mạn Duẫn lau miệng, cái miệng hồng thắm
nhỏ xinh khép khép mở mở ai oán: “Phụ Vương, mị lực của người quá lớn,
Duẫn Linh Chỉ suốt ngày cứ cắm đầu chạy sang đây.”
Khó khi nào được nghe thấy Mạn Duẫn nói câu oán giận, Tịch Mân Sầm
buông đũa: “Nàng thích chạy chỗ nào, bổn Vương làm sao quản được?”
Nhìn khuôn mặt thanh tú nhỏ nhắn của Mạn Duẫn, Tịch Mân Sầm cảm
thán trong lòng, đúng là con gái mười tám thay đổi lớn. Chỉ mới vài năm
không gặp mà con nhóc phúng phính đáng yêu trước kia đã trưởng thành
chỉ trong chớp mắt. Nghĩ đến đây, khóe miệng của Tịch Mân Sầm lại tràn
đầy vẻ tươi cười. Gieo trồng đã nhiều năm như vậy rồi, giờ ngày thu hoạch
cũng gần đến rồi nhỉ.
“Ngày mai là sinh nhật mừng Hoàng bá bá của ngươi bốn mươi tuổi,
Duẫn nhi nói xem chúng ta nên đưa lễ vật gì mới tốt?” Tịch Mân Sầm hỏi.
Mạn Duẫn chớp chớp đôi mắt to long lanh trong suốt, “Phụ Vương còn
chưa chuẩn bị sao? Việc này còn cần phải hỏi đến Duẫn nhi à?”
Ba cái loại chuyện rườm rà thế này Tịch Mân Sầm cũng không thích để
ý tới cho lắm, ngẩng đầu nhìn về phía Chu Dương. Chu Dương liền hiểu ý,
cung kính hồi bẩm: “Bẩm Vương gia, mấy ngày trước thuộc hạ đã chuẩn bị