DƯỠNG NỮ THÀNH PHI - Trang 700

giường.

Đêm nay, quả thật là đã rất xúc tiến tình cảm giữa hai người.

Sáng sớm hôm sau, Tịch Mân Sầm khó khi nào có được một ngày rảnh

rỗi, sau khi lâm triều xong liền không một khắc chậm trễ mà hồi Vương phủ
giám sát Mạn Duẫn luyện chữ.

Mạn Duẫn trong lòng rất xấu hổ, trước kia mỗi ngày ngóng trông Phụ

Vương ở cạnh bên mình, cho dù phải luyện chữ nàng cũng sẽ vui vẻ chịu
đựng. Nhưng hôm nay... cứ hễ nàng nhớ lại chuyện xảy ra tối hôm qua là
liền không dám đối mặt với Tịch Mân Sầm. Mà Tịch Mân Sầm dường như
rất thích ý khi thấy bộ dáng này của nàng, cứ cách một hồi sẽ lại kiểm tra
văn chương của nàng, khiến Mạn Duẫn không biết nên hướng mặt sang chỗ
nào.

“Duẫn nhi, mấy năm qua ở Nam Trụ, ngươi hoàn toàn hoang phế công

phu luyện chữ trước kia rồi. Dạo này Phụ Vương lại có việc nên cũng
không có thời gian giám sát ngươi. Từ nay về sau, mỗi ngày phải luyện một
canh giờ, nếu không quyết không được bước một bước ra khỏi thư phòng.”
Tịch Mân Sầm nhìn đám chữ viết của Mạn Duẫn bên trên tờ giấy Tuyên
Thành, cũng không có tiến bộ bao nhiêu mà vẫn méo méo mó mó như
trước, thật là gai mắt.

Nếu đám văn thần kia biết vị tiểu Quận chúa bị bọn họ thổi phồng đến

mức chỉ có trên trời mới có mà viết ra chữ viết khó coi như vầy, không biết
sẽ có cảm tưởng thế nào.

Thùng gỗ bên cạnh án thư đã muốn đựng đầy một đống giấy hỏng. Mạn

Duẫn dù cánh tay rất mỏi nhưng vẫn nhận mệnh chấp bút cuồng viết, không
dám hơ hỏng có lệ chút nào.

Tiếng bước chân lẹp kẹp truyền đến, Mạn Duẫn vừa vểnh lỗ tai thì chợt

nghe ngoài cửa có một thanh âm nũng nịu nói vọng vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.