DƯỠNG NỮ THÀNH PHI - Trang 880

Xe ngựa có khắc hai con rồng vàng kim huy hoàng rực rỡ, cũng hết sức

uy nghiêm. Bên trong xe phủ lông thượng hạng, chẳng những ấm áp mà còn
vô cùng mềm mại. Chính giữa có cái bàn nhỏ, phía trên để hai đĩa bánh
ngọt. Trong lúc xe ngựa lay động vì di chuyển, hai cái đĩa thế mà lại không
hề nhúc nhích, bánh ngọt bên trong cũng không có văng ra.

Mạn Duẫn nhìn mấy lần, không nhịn được đưa tay đẩy cái đĩa một chút.

Tịch Khánh Lân toét miệng cười, "Đây là bàn được làm từ nam châm,

cái đĩa cũng dùng chất liệu này. Cho dù đường đi có xóc nảy đến đâu đồ vật
bên trong cũng sẽ không văng ra.”

Mạn Duẫn ngước mắt lên. Nét tươi cười của Hoàng bá bá lúc này rất

thật tâm. Mạn Duẫn chuyển động cái đĩa mấy vòng, phát hiện thật sự không
thể xem thường trí tuệ của cổ nhân, họ biết lợi dụng nguyên lý nam châm
hút lẫn nhau.

Mạn Duẫn trầm tư một lúc, cố ý nhìn hắn, con ngươi đảo một vòng như

muốn nói cái gì nhưng lại không tiện mở miệng, rồi cuối cùng vẫn không áp
chế nổi lòng tò mò, hỏi: "Hoàng bá bá, ngươi không sợ Phụ Vương cướp
lấy vương vị sao?"

Phụ Vương cầm trọng binh trong tay, lại thêm dạo này có Doãn Thái Úy

giúp đỡ nên kết giao thêm không ít văn thần trong triều, thế lực lại lớn gấp
đôi lúc trước. Nếu Phụ Vương muốn giành ngôi vị hoàng đế thì chỉ cần cố
gắng một chút thì tuyệt đối dễ như trở bàn tay.

Mạn Duẫn vẫn nghĩ không thông điểm này. Tại sao Tịch Khánh Lân lại

có thể để mặc cho Phụ Vương kết giao quyền quý ngay dưới mắt hắn mà
không chút nào ngăn trở? Cho dù là diễn trò, hắn cũng không nên phóng
túng như vậy chứ? Ngộ nhỡ Phụ Vương thật sự có lòng mưu nghịch, hắn sẽ
hoàn toàn khó lòng mà phòng bị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.