DƯỠNG NỮ THÀNH PHI - Trang 973

Tay Mạn Duẫn run lên, tiếp theo nghe được thanh âm đầy tức giận của

Chu Dương: “Đồ đàn bà không biết sống chết.”

Mạn Duẫn lén thò đầu ra, nhìn vào bên trong, thấy Chu Phi Chu Dương

đang đè Doãn Linh Chỉ quỳ trên mặt đất, tay Chu Phi vẫn đang nắm lấy cổ
tay nàng ta. Vừa rồi tiếng gẫy xương kia hẳn chính là tiếng vọng của nơi cổ
tay này.

Phụ Vương đưa lưng về phía Mạn Duẫn nên nàng chỉ có thể nhìn thấy

bóng dáng cao ngất của hắn.

“Ta đã chết đến nơi rồi thì có gì mà không dám nói. Cửu Vương gia, ta

mà chết, ngươi cũng không sống yên lành được đâu. Cha ta mà biết được
rồi thì vị trí của ngươi còn có thể ngồi vững sao? Đừng tưởng rằng mượn
sức cha ta để giúp ngươi giành ngôi vị Hoàng Đế xong rồi thì ngươi có thể
vô tư phủi sạch.” Thanh âm đã rất yếu, môi Doãn Linh Chỉ khô nứt tái nhợt,
phỏng chừng đã hai ngày đêm chưa được uống nước.

Tóc hỗn độn không chải rối tung xung quanh, muốn bao nhiêu lôi thôi

thì có bấy nhiêu lôi thôi, nhìn không ra dáng vẻ quyến rũ động lòng người
ban đầu.

Tịch Mân Sầm từ nãy vẫn không mở miệng giờ hừ lạnh một tiếng, ánh

mắt sắc bén lúc này mới bố thí đặt vào nữ nhân đang quỳ rạp trên mặt đất.

“Xem ra ngươi còn chưa rõ tình hình hiện tại. Doãn Thái úy không hề

nói cho ngươi sự thật... Ngươi cho là Doãn Thái úy thật sự muốn giúp bổn
Vương sao?” Thanh âm của Tịch Mân Sầm lạnh như băng, lạnh đến tận đáy
lòng.

Mạn Duẫn đã nghe quen loại thanh âm này nên giờ đã không còn cảm

thấy gì, nhưng người khác nghe vào vẫn nhịn không được mà rùng mình.

“Ngươi... Ngươi nói cái gì.” Doãn Linh Chỉ vội vàng truy vấn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.