ĐƯƠNG PHÁP Y XUYÊN VIỆT THÀNH NGỖ TÁC - Trang 159

Cao Hành vào phòng thấy tình cảnh như vậy, Thổ Đậu nhìn hắn, bảo

hắn yên lặng.

Cao Hành nhẹ gật đầu, nhỏ giọng hỏi, “Hắn làm sao vậy?”

“Ngủ.” Thổ Đậu cố ý giảm thấp thanh âm.

“Ngủ…. Giờ này?” Vừa cất cao âm lượng, liền bị Thổ Đậu nhìn chằm

chằm, vội vàng hạ giọng. Ngoan ngoãn, mới đi theo A Tài vài ngày, đã biết
trừng người, thật sự là gần mực thì đen, Cao Hành nghĩ thầm.

Bất quá A Tài vẫn từ từ tỉnh lại, nâng thẳng lưng thu hồi cánh tay có

chút tê dại, đột nhiên thấy y sam che trên người, không giống y phục của
hắn, lại càng không phải của Thổ Đậu, “Ân? Nghiêm tiên sinh đâu?”

“Đã về, nói không muốn quấy rầy ngươi.” Thổ Đậu trả lời ngắn gọn,

sau đó lại bổ sung, “Y phục, Nghiêm tiên sinh.”

“Ngạch? A….” Thật sự là thất lễ, nhân gia học, hắn lại ở bên cạnh

ngủ, “Lần sau nếu ta ngủ, nhất định phải đánh thức ta, như vậy là thất lễ với
Nghiêm tiên sinh, biết không?” A Tài nói, thỏa mản thấy Thổ Đậu gật đầu,
nghĩ thầm, lần sau phải đổi sách khác, hiệu quả thôi miên của sách này quá
rõ ràng.

A Tài duỗi lưng một cái, quay người lại thì thấy Cao Hành đứng cạnh

cửa.

“Di? Sao ngươi lại tới đây?” A Tài hỏi.

Hắn không thể tới sao, nhưng bây giờ không phải lúc so đo. “Có án

phát sinh.” Cao Hành nghiêm túc.

“Ta biết ngươi tới chắc chắn không có chuyện tốt.” Vẻ mặt A Tài

“Ngươi xem đi”, lửa giận của Cao Hành bốc lên, chỉ có thể cưỡng chế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.