ĐƯƠNG PHÁP Y XUYÊN VIỆT THÀNH NGỖ TÁC - Trang 182

“Ta nghĩ ngươi sẽ hỏi, là trà xanh Lục An.” Cao Vấn mở ra.

Cao Hành và A Tài lấy vài lá trà lên xem.

“Đây là trà gì? Sao đệ chưa thấy qua.” Cao Hành hỏi.

“Đây là cống trà, sao đệ có thể thấy qua.” Cao Vấn đáp.

“Loại trà này sinh trưởng ở phía bắc Trường Giang, dựa vào hai bên

bờ Trường Giang mà tự sinh trưởng, nơi này núi cao vây quanh mây mù
lượn lờ, thanh sơn bích thủy, trúc đại thành lâm. Là “trà xanh Lục An” sinh
trưởng tự nhiên.” A Tài giải thích.

“Không sai.” Cao Vấn tán thưởng, “Không ngờ ngươi cũng tìm hiểu

về trà.”

A Tài gãi gãi đầu, “Thế thì không, chỉ nghe nói qua về loại trà này mà

thôi.” Nếu như hỏi vì sao A Tài biết được, đó là bởi vì trong phòng thí
nghiệm có một lão pháp y từng được người ta tặng loại trà này, quý trọng
cực kỳ. A Tài hỏi ông, đó là trà gì, lão pháp y nói, “Đây là trà xanh Lục An,
sau giải phóng, đây ra cống trà đặc biệt trong quân ủy trung ương.” Cho
nên A Tài mới có ấn tượng đặc biệt về loại trà này. Nhưng, hắn nhớ rõ, lão
pháp y từng nói qua, trà xanh Lục An đạt chất lượng tốt là nhờ việc bảo
quản nó, cần khô ráo kín gió. Sao Dung cô nương lại phơi trên bệ cửa sổ?

“Sao trong phòng Dung cô nương có thể có cống trà?” Cao Hành hỏi.

“Ta hỏi qua tú bà, trong nội viện không có loại này trà, có lẽ là khách

nhân thưởng cho nàng.” Cao Vấn nói.

“Cống trà sao có thể tùy tiện tặng người? Hơn nữa, người có cống trà

cũng không nhiều.” Chẳng lẽ thật sự như Ngô viêm nói…..

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.