ĐƯƠNG PHÁP Y XUYÊN VIỆT THÀNH NGỖ TÁC - Trang 565

A Tài hít sâu, sau đó nói, “Thái hậu đến Vương phủ.”

“Cái gì?” Cao Hành kinh hô, “Vậy các ngươi……”

“Y bảo ta ăn chung một bữa cơm.”

“Vậy ngươi định làm gì?” Việc này xác thực rất lớn, rất lớn……

“Ta ở đây một lúc, lát nữa…… Rồi trở về.” Cùng ăn cơm tối, còn hơn

ở chung một chỗ cả ngày, cho nên hắn mới chạy đến đây.

“Mẫu hậu, hẳn là nhi thần đến thăm ngài, sao ngài tự mình tới?” Triển

Cảnh Nham dìu thái hậu ngồi vào chỗ.

“Chờ ngươi đến thăm ta, ta đã thành lão thái bà từ khi nào rồi.” Thái

hậu đối với nhi tử ít tiến cung thăm mình, có chút oán giận.

“Nhi thần biết sai.”

“Thôi, ta nghe Hoàng thượng nói ngươi có người thương, phải

không?” Thái hậu cười hỏi.

“Vâng.” Triển Cảnh Nham rất thẳng thắn thành khẩn thừa nhận.

“A? Người ở đâu? Gọi tới cho ta nhìn xem, ta muốn nhìn người nhi tử

của ta thích một cái.” Vừa nghĩ tới con dâu, thái hậu cười không ngậm
miệng được.

“Hắn có việc ra khỏi…, nhưng buổi tối sẽ trở về, đến lúc đó có thể

cùng nhau ăn cơm.” Triển Cảnh Nham nói.

“A……” Nghe được người không ở, thái hậu có hơi thất vọng, nhưng

nghĩ tới buổi tối được thấy, cũng không nóng lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.