ĐƯƠNG PHÁP Y XUYÊN VIỆT THÀNH NGỖ TÁC - Trang 91

Cao Hành nói ra ý nghĩ của mình.

“Động cơ? Ba mươi sáu đao không phải là cừu hận bình thường, nếu

nói là vì quan hệ không tốt, có chút miễn cưỡng.” A Tài phản bác. “Ta cảm
thấy nhất định có chuyện gì đó chúng ta không biết.”

Cao Hành nghĩ nghĩ, cũng có lý. “Đó là chuyện gì?”

“Đó là việc bộ khoái các ngươi phải điều tra ra.” A Tài liếc hắn.

“Không phải ta đang suy nghĩ sao?” Cao Hành lầm bầm.

“Manh mối không phải ngồi đây là có thể nghĩ ra được.”

“Vậy cũng phải ăn no mới có khí lực làm việc, đây không phải lời

ngươi nói sao?” Cao Hành dùng lời của hắn chắn hắn.

“Ơ, cái tốt của ta ngươi không học, lại đi học cái lười biếng.” A Tài

khinh bỉ.

Cao Hành lộ ra biểu tình “Ngươi quản ta”.

Lúc này món ăn được đưa lên, hai người tạm thời dừng đấu võ mồm.

Cơm nước xong, Cao Hành và A Tài đến hiện trường vụ cháy, tìm tới

tìm lui, cũng không tìm được cái gì hữu dụng. Vì vậy hai người ngồi ở tiểu
hoa viên trong hậu viện nghỉ ngơi.

“Lửa lớn như vậy, ngay cả có manh mối thì cũng bị đốt không còn một

mảnh.” Cao Hành có chút tức giận, đột nhiên phát hiện A Tài không phản
ứng gì, mà đang lăng lăng nhìn phía trước, theo ánh mắt của A Tài, hắn
thấy một nữ nhân xinh đẹp bưng một giỏ trúc đưa cho một nam nhân.

“Làm gì vậy ? Chưa thấy qua cô nương xinh đẹp sao.” Quả nhiên là từ

trấn nhỏ tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.