DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1054

Nói cho ta biết, ta phải làm thế nào! Ta phải làm thế nào mới có thể cứu
được ngươi! Sở Phi Dương!”

Sở Phi Dương bị tiếng la của Quân Thư Ảnh gọi hoàn hồn, hắn ngầng

đầu nhìn Quân Thư Ảnh trước mặt, miễn cưỡng lộ ra ý cười ôn nhu cuối
cùng, hai mắt đỏ bừng đã trên bờ vực đánh mất lí trí, nhưng hắn vẫn nắm
chặt lấy tia thanh minh cuối cùng kia, dùng ánh mắt ôn nhu vuốt ve khuôn
mặt tuấn mĩ của Quân Thư Ảnh.

“Thư Ảnh, phế võ công của ta. Ta tình nguyện trở thành phế nhân, cũng

không muốn mất đi lí trí. Thương tổn ngươi.” Sở Phi Dương để sát mặt vào
Quân Thư Ảnh, Quân Thư Ảnh không bao giờ… muốn che giấu sự vô thố
của mình trước mặt Sở Phi Dương nữa, y nâng mặt Sở Phi Dương lên cùng
hai gò má ấm áp của Sở Phi Dương cọ cọ, trong thanh âm tựa hồ mang theo
tiếng khóc: “Không, không được. Ngươi không thể trở thành phế nhân, ta
không thể….”

“Thư Ảnh, ngoan, động thủ đi.” Sở Phi Dương nắm lấy tay Quân Thư

Ảnh, đặt lên huyệt vị tán công của mình: “Chỉ có như vậy ta mới có thể tiếp
tục là ta….nội lực này rất tà….nó đang cắn nuốt…”

Lão bà một bên thấy lo lắng, muốn tiến lên ngăn cản, bên kia Sở Vân

Phi thì như hổ rình mồi phòng ngừa nàng, khiến nàng chỉ có thể đứng tại
chỗ, trong phạm vi mà Nguyên Tình có thể bảo hộ được nàng.

Quân Thư Ảnh nhìn đồng tử Sở Phi Dương dần dần tan rã, thần thái dần

dần mất đi lí trí, y cắn chặt răng, hạ quyết tâm, vận chân khí tụ trên tay phải
của mình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.