DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 107

các ngươi xem trọng ta!” Cánh tay thon dài trắng nõn thâm nhập vào trong
y phục Quân Thư Ảnh, cảm giác cơ thể tiếp xúc với không khí lạnh lẽo
khiến Quân Thư Ảnh khó có thể chịu được, nhưng y chỉ cắn chặt răng,
không hề động đậy. Y cảm giác được bên trong cơ thể có gì đó đang quấy
phá, y phải chờ cho khoảnh khắc này qua đi.

Y không tránh né làm nam nhân xinh đẹp nhưng hèn mọn kia nở nụ

cười: “Sao vậy? Quân tả sứ, Quân giáo chủ, ngươi như vậy liền buông
xuôi? Hay nên nói ngươi là một kẻ thấp hèn biết thức thời?!”Quân Thư
Ảnh quay đầu đi, cũng không phản ứng gì khác, âm thầm điều thuận hơi
thở. Chân khí trong cơ thể từng đợt từng đợt tập trung lại, rồi bắt đầu lan ra
khắp nơi, y biết đó là dấu hiệu nội lực khôi phục. Nam nhân trên ngươi y hé
ra nụ cười như có như không, chậm rãi cởi bỏ xiêm y của y. Càng lúc da
thịt càng lộ ra ngoài nhiều hơn, hàn khí lan dần trên cơ thể. Mang theo đó
là cảm giác tiếp tục với thân thể mát mịn, chậm rãi cọ xát. Thanh âm phẫn
hận vang bên tai y bất đồng với động tác ôn nhu trên cơ thể: “Các ngươi
không phải luôn kiêu hãnh sao? Các ngươi không phải luôn khinh thường
ta sao? Cảm giác chính mình như con kiến bị người khác đặt dưới thân như
thế nào? Bị ta lăng nhục muốn làm gì thì làm có tư vị như thế nào?

Cơ thể tiếp xúc nhau làm Quân Thư Ảnh chán ghét tới cực điểm, nhưng

hai tay bị áp chế ở đỉnh đầu vô lực chống trả.

Một chút nữa thôi, chỉ một chút nữa…

Trước ngực dấy lên một cơn đau đớn, Quân Thư Ảnh nhịn không được

kêu lên. Lưỡi dao sắc bén dao động trên ngực, máu theo miệng vết thương
chảy ra.

Ngón tay thon dài dặt lên trán Quân Thư Ảnh, lau mồ hôi cho y.

“Chỉ như vậy cũng không chịu nổi?” Nam nhân phía trên cúi đầu. Ban

đầu y cảm thấy sợi tóc dài khẽ chạm vào da thịt, rồi sau đó thêm một cơn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.