DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1074

Tô Thi Tưởng mặt không chút thay đổi thản nhiên trả lời: “Đa tạ đã

quan tâm. Vân Phi, chúng ta đi.”

Sở Vân Phi vâng dạ đáp ứng, đi qua Phó Giang Việt, đến trước mặt Tô

Thi Tưởng, trước mắt đột nhiên lướt qua một bóng dáng quen thuộc. Cậu
quay đầu lại nhìn, thì thấy Quân Thư Ảnh sắc mặt vẫn tái nhợt đi ra phía
ngoài.

Sở Vân Phi trong phút chốc hai mắt toả sáng, chạy vội qua, đứng trước

mặt Quân Thư Ảnh, hưng phấn nói: “Quân đại ca, huynh cảm thấy tốt hơn
rồi chứ? Dược của sư thúc quả nhiên lợi hại.”

Quân Thư Ảnh đáp lấy lệ, đã muốn đi qua Sở Vân Phi tiếp tục hướng về

phía trước.

Tô Thi Tưởng cũng chạy đến gần, lên tiếng ngăn cản Quân Thư Ảnh:

“Quân công tử muốn rời đi sao?”

Quân Thư Ảnh vốn không có ác cảm gì với Tô Thi, lúc này cũng gật

đầu nói: “Đa tạ Tô chưởng môn nhiều ngày nay lo lắng chiếu cố. Ta phải đi
rồi.”

“Là muốn đi tìm Sở đại hiệp.” Tô Thi Tưởng khẽ thở dài: “Quân công

tử, ta biết ngươi nóng ruột. Thế nhưng ngươi mạo muội đi tìm hắn…. Ta sợ
lúc này Sở đại hiệp đã mất đi thần trí, sẽ làm ngươi bị thương.”

“Hắn sẽ không.” Ánh mắt Quân Thư Ảnh trầm xuống, từng chữ từng

chữ nói.

“Có lẽ Quân công tử nói đúng, vị Sở Phi Dương Sở đại hiệp kia, đích

thực không giống người bình thường.” Tô Kỳ Tranh tựa hồ bị đánh thức, từ
trong sơn động đi ra, chậm rãi đi tới, thân hình của y quá mức gầy gò gần
như lộ ra cả khung xương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.