DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1081

Quân Thư Ảnh rời tầm mắt đi, nhìn chằm chằm mặt đất trong chốc lát,

lại nói với Tô Kì Tranh: “Chủ ý ngu ngốc của ngươi không cần nhắc đến
nữa. Nếu làm như vậy, nhất định Sở Phi Dương sẽ không vui vẻ gì.”

“Ta cứu tính mạng của hắn, thậm chí trợ giúp hắn chân chính trở thành

thiên hạ đệ nhất, có cái gì mà hắn không vui.” Tô Kì Tranh khinh thường
đáp.

Quân Thư Ảnh vốn đã định cất bước liền ngừng cước bộ, cũng không

quay đầu lại nói: “Nếu y theo ý ta, các ngươi dù chết hết, chỉ cần có thể cứu
hắn trở về, ta đã không do dự. Nhưng mà ta không thể. Chỉ vì hắn là – Sở
Phi Dương. Người như ngươi căn bản không thể hiểu được.”

“Tiểu tử chết tiệt, tức chết ta!” Tô Kì Tranh nhìn bóng dáng quật cường

rời đi của Quân Thư Ảnh, bắt lấy ống tay áo của Tô Thi Tưởng, tức giận
bất bình lầm bầm trong miệng: “Sở Phi Dương giỏi như vậy sao?! Khẩu khí
của y là có ý gì, vài ba chữ chính là công lý sao! Hừ!”

Tô Thi Tưởng trấn an vỗ về đệ đệ, lại quay sang Sở Vân Phi ý bảo cậu

đuổi theo Quân Thư Ảnh. Sở Vân Phi sớm đã sốt ruột nhìn bóng dáng rời
đi của Quân Thư Ảnh, lúc này được Tô Thi Tưởng ngầm chỉ thị, lập tức vội
vàng chạy theo.

Phó Giang Việt thấy mọi người đều rời đi cả, chỉ còn lại huynh đệ họ Tô

một lớn một nhỏ đang thì thầm nói chuyện với nhau, hai gương mặt tuyệt
sắc tương đồng dưới ánh mặt trời nhoáng qua mắt hắn, đột nhiên bị ánh mắt
sắc bén của Tô Kì Tranh bắt gặp: “Nhìn cái gì vậy?! Cười cái gì mà cười?!
Đáng khinh! Nhanh đi chuẩn bị thức ăn, ca và ta đói bụng!”

Phó Giang Việt nâng cánh tay sờ khóe miệng, thực sự nở nụ cười sao?

Đối với ác ngôn ác ngữ của Tô Kì Tranh thế nhưng không hề có một tia bất
mãn, lại liếc nhìn Tô Thi Tưởng đang cúi đầu, nắm lấy sọt cá trên mặt đất
xoay người rời đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.