DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1092

Phi Dương.

Sở Phi Dương cúi đầu nhìn thoáng qua, nhíu nhíu đầu lông mày, tay kia

nắm lấy ngón tay bấm tay hắn, dùng ánh mắt đe doạ y thành thật thả ra,
đừng có tác loạn.

Quân Thư Ảnh nhìn thấy ánh mắt có thể nói là ngu ngốc kia, muốn ói ra

máu, chỉ có thể quay mặt nhìn ra phía ngoài, không nhìn mặt Sở Phi Dương
nữa.

Sở Phi Dương nhìn thấy Quân Thư Ảnh quay đầu mái tóc dài tung bay

bốn phía, mềm mượt lại sạch sẽ, có thể nói là mỹ cảnh, âm thầm vừa lòng,
nâng tay sờ sờ.

Sở Phi Dương mang Quân Thư Ảnh bay đến một chỗ khác trên tiểu đảo

– một vách đá dựng đứng ngay cạnh bờ biển thì dừng lại, sau đó đi đến
vách đá. Quân Thư Ảnh đang nghi hoặc không biết hắn mang mình đến nơi
này làm gì, đột nhiên lại bị Sở Phi Dương túm lấy, sau đó nhảy thẳng
xuống.

Quân Thư Ảnh tập võ trên dưới hai mươi năm, lần này thiếu chút khiến

y cả kinh kêu thành tiếng. Phía dưới chính là kinh đào phách ngạn, loạn
thạnh lởm chởm, chưa chuẩn bị liều mình đã nhảy căn bản chỉ có một con
đường chết! Chẳng qua là tu vi nhiều năm không cho phép y làm ra hành
động mất mặt như thế, chỉ cắn chặt môi, dưới tốc độ rơi kinh hồn, làn da bị
gió táp vào đau rát, khuôn mặt trắng bệch lặng lẽ nắm chặt cánh tay Sở Phi
Dương.

Sở Phi Dương sử ra toàn bộ nội lực, dù là hai người lao thẳng xuống

biển rộng sóng cả dập dềnh, hưng phấn khó hiểu lao tới tử địa.

Không qua bao lâu, tốc độ rơi xuống đột nhiên ngừng, tiếng sóng xô bờ

như con dã thú gầm rú phát ra âm thanh cuồng nộ đến cực điểm, gió biển
mang theo hơi nước mãnh liệt khiến người ta không mở mắt nổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.