DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1094

bóng dáng. Y quay đầu lại nhìn về phía Sở Phi Dương, ngón tay run rẩy chỉ
vào hắn: “Ngươi….ngươi điên rồi sao?!”

Sở Phi Dương không hề gì cười cười, tiến lên hai bước vào trong động,

ngồi trên một khối đá, vươn một bàn tay về phía Quân Thư Ảnh.

“Lại đây.” Thanh âm trầm thấp, lại tựa hồ so với trước đây càng thêm

thâm thuý.

Quân Thư Ảnh nghe tiếng, ngay cả tâm tư lo lắng xem đi lên như thế

nào cũng đều thu về, cực kì kinh ngạc mà nhìn hắn: “Ngươi….ngươi có thể
nói?!”

Việc này cũng không thể trách y xem Sở Phi Dương như tên ngu ngốc,

đều là bởi vì lúc Nguyên Tình và Sở Phi Dương tâm tính đại biến kia đều là
một bộ muốn cười không cười bộ dáng quỷ dị không thông, Quân Thư Ảnh
nguyên tưởng rằng bọn họ ngay cả tiếng cười cũng sẽ không phát ra, trực
tiếp thoái hoá thành trạng thái thú vật nguyên sinh. Quân Thư Ảnh đã quên
Nguyên Tình khi đó còn biết dùng thủ đoạn đùa giỡn lừa gạt sư tỷ để đạt
được mục đích, hoặc là y căn bản không chú ý đến chuyện của người khác.

Sở Phi Dương thu hồi tay lại, nhếch lên khoé môi, lấy một loại ánh mắt

kì lạ nhìn y.

“Quân Thư Ảnh.” Hắn gọi.

Quân Thư Ảnh ngay cả sức lực để kinh ngạc cũng không có.

Quân….Thư Ảnh, hắn đã bao lâu chưa gọi mình như vậy?! Trước đây khi
từ trong miệng hắn thốt ra ba chữ này, mặc dù kêu cả tên họ, lại bởi vì
giọng nói đầy ắp ái ý không hề che lấp, mà không có chút cảm giác xa lạ
nào.

Vậy một tiếng này của hắn thì tính là gì đây? Không mặn không nhạt,

khiến y không nghe ra một tia ấm áp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.