DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1143

Sở Phi Dương nhíu nhíu mày: “Cái gì mà ngủ dài bất tỉnh, đừng nói bậy.

Rượu tới, uống hai ngụm làm ấm thân thể.” Sở Phi Dương tiếp nhận bầu
rượu trong tay tiểu nhị, rót vào trong chén, đưa cho Quân Thư Ảnh, tay kia
vẫn như cũ nắm chặt lấy tay Quân Thư Ảnh không buông. Tiểu nhị hiếu kì
nhìn nhìn hai người tay trong tay ngay chốn đông người, lại len lén quan
sát Quân Thư Ảnh, nhìn thoáng qua lại nhịn không được một nhìn thêm lần
nữa, lại thêm lần nữa, cuối cùng bị Sở Phi Dương nhẹ nhàng lườm một cái,
tiểu nhị cuống quít thức thời cúi đầu lui trở về.

Thức ăn lần lượt được bưng lên, Quân Thư Ảnh vẫn không muốn ăn,

nắm lấy chiếc đũa nửa ngày, khẽ mím môi, buông đũa lại rót rượu.

Sở Phi Dương bất đắc dĩ nói: “Thư Ảnh, ngươi cũng nên ăn một chút.

Không ăn cơm chỉ ngủ, ngươi muốn thành tiên sao?”

“Không đói bụng, không muốn ăn.” Quân Thư Ảnh nâng ly rượu, uống

một hơi cạn sạch.

Sở Phi Dương gắp thức ăn cho Quân Thư Ảnh: “Tốt xấu gì cũng nên ăn

một ít, Thư Ảnh, quá gầy sẽ không đẹp nữa, ta buổi tối ôm cũng thấy không
thoải mái.”

“Vậy thật đúng là uỷ khuất Sở đại hiệp rồi, ngại không thoải mái mà

mỗi ngày vẫn ôm không buông tay. Hai cái tay không nghe lời như thế có
lưu cũng vô ích, không bằng chặt đi.” Quân Thư Ảnh không vui lườm Sở
Phi Dương một cái, nhưng vẫn cầm lấy đôi đũa gắp ăn hai miếng.

Y làm sao lại không biết Sở Phi Dương lo lắng so với y hơn nhiều lắm,

lời trêu ghẹo có ẽ cũng chỉ vì muốn quên đi phiền não của hai người. Bản
thân Quân Thư Ảnh nghĩ không có trở ngại gì, dù sao thân thể là của chính
mình, y cảm thấy nội lực sung mãn, khỏe mạnh cực kì, chỉ là gần đây quả
thực lười biếng chút, nhưng đó cũng chẳng phải đại sự, thực sự không đáng
để Sở Phi Dương phải lo lắng nhiều như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.