DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1145

Sở Phi Dương vừa yêu lại vừa lo lắng, hắn dùng tay kia nhẹ nhàng sờ sờ

mặt Quân Thư Ảnh, thở dài nói: “Thư Ảnh, sao ngươi lại mê ngủ như thế?
Ngủ mơ nhớ phải có ta nha, ngươi liền thích đứng ở một bên như vậy?…”

Hắn nói xong lại vô hạn ôn nhu hôn lên trán lên môi y.

Hai ngày còn lại, Sở Phi Dương lại thay đổi con ngựa khác, tiếp tục ra

roi thúc ngựa, cuối cùng cũng tới ngọn núi đại sư phụ hắn ẩn cư.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.