DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1166

lớn hai mắt nhìn trừng trừng Tô Thi Tưởng: “Thi Tưởng, ngươi cũng dám
gạt ta!”

“Sư nương, chỉ cần người nói rõ nơi ẩn thân của Nguyên Tình, ta cam

đoan bọn họ sẽ không gây khó dễ cho ngươi.” Tô Thi Tưởng sắc mặt bình
tĩnh nói.

Lão thái bà nghe vậy lại chỉ cười âm hiểm, hung hăng nhoài người về

phía Tô Thi Tưởng xì một tiếng khinh miệt, cả giận nói: “Tô Thi Tưởng, ta
vốn tưởng ngươi là người lương thiện, hoá ra cũng chỉ là kẻ tiểu nhân đê
tiện, hãm hại một bà lão lẻ loi thân cô thế cô thì có bản lĩnh gì!Cho dù thế
nào thì ta cũng là người cũng nhìn ngươi lớn lên! Ngươi có còn chút lương
tâm hay không!”

“Lão thái bà chết tiệt, ngươi im miệng!” Tô Kỳ Tranh đi đến gần lạnh

lùng nói, “Ngươi cũng xứng nói hai chữ lương tâm? Chỉ bằng thân phận sư
nương của ngươi, ca ca ta nhiều năm đối với ngươi hiếu kính cũng quá đủ
rồi! Ngươi đối với ca ca ta thì thế nào?! Ca ca ta đối đãi với ngươi như
trưởng bối, ta cũng không để tâm. Ngươi nếu thức thời, tốt nhất lên hảo hảo
trả lời ca ca ta.”

Lão thái bà lúc này tay chân đều bị trói chặt trên vách động không thể

động đậy, Tô Kỳ Tranh trước mắt thần tình ngoan lệ, Phó Giang Việt thì
càng hận không thể róc thịt nàng, Tô Thi Tưởng mặc dù có chút lo lắng,
nhưng đã nói rõ sẽ không giúp mụ, chỉ có Sở Phi Dương đang chậm rãi đến
gần—

Trong giang hồ nhiều năm nay vẫn luôn ca tụng Sở Phi Dương Sở đại

hiệp – là người hào sảng rộng lượng, đối đãi với mọi người khoan dung, coi
cái ác như cừu nhân, không lấy tư oán sinh thù– Sở đại hiệp. Mặc kệ hắn
trải qua thăng trầm mấy lần, có biết bao lời đồn đại phỉ báng quấn lấy thân,
thì cuối cùng nam nhân này vẫn được người trong giang hồ không tiếc lời
tán thưởng cùng kính trọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.