DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1228

“Ngươi tưởng ta và hắn muốn như vậy sao? Đám sương mù vừa rồi nhất

định có điểm quái dị. Chúng ta đã tìm kiếm mấy chỗ gần đó, ngay cả cơ
quan bị lộ ra kia cũng tra xét qua, chẳng phải cái gì cũng không thấy hay
sao.”Sở Phi Dương lần đầu tiên đánh mất kiên nhẫn, phiền não nói.

Quân Thư Ảnh hiển nhiên biết sự tình không đơn giản như vậy, lần này

thực sự lâm vào khốn cảnh, trong tay không hề có thứ gì rõ ràng, khiến y có
chút trầm mặc.

Mà Sở Vân Phi vẫn một mực lặng yên không mở miệng từ nãy đến giờ

lại lên tiếng, thanh âm là của Sở Phi Dương, Quân Thư Ảnh nghe vào tai
như thế nào có vẻ không được tự nhiên: “Khụ, chúng ta hiện giờ ngay cả tại
sao biến thành như vậy cũng không biết, nếu muốn trở lại như cũ,phải bắt
đầu từ đâu.”

Sở Phi Dương hai mắt nheo lại, ý vị thâm trường nhìn về phía Sở Vân

Phi: “Vân Phi a, ta nghe thế nào thấy ngươi có vẻ không muốn biến trở về
như cũ a?”

Sở Vân Phi nghiêm mặt nói: “Sao có thể như vậy? Tuy rằng Sở đại ca

bộ dạng ngọc thụ lâm phong tiêu sái lỗi lạc, nhưng ta vẫn là thích thân thể
trẻ trung trước đây hơn. Tự dưng vô duyên vô cớ già đi vài tuổi, ta cuối
cùng lại bị thiệt a.”

“Xú tiểu tử này!”Sở Phi Dương mọi việc đã không được thuận lợi, lúc

này quả thực tức giận đến hộc máu.

“Nghỉ ngơi đủ rồi thì tiếp tục tìm kiếm đi.” Quân Thư Ảnh thở dài một

tiếng, đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi.

“Hảo, vậy cũng tốt!” Sở Vân Phi dùng thanh âm của Sở Phi Dương

nhanh nhẹn ngoan ngoãn trả lời, làm bộ hướng nơi khác đi được vài bước,
sau đó vui vẻ đuổi theo Quân Thư Ảnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.