DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1226

Quân Thư Ảnh thấy hắn thần sắc cổ quái, thân thiết hỏi: “Ngươi rốt

cuộc sao rồi? Cảm thấy thân thể có chỗ nào khác thường không?”

Sở Phi Dương vội vàng lắc lắc đầu, cắn cắn môi. Biểu tình quái dị càng

khiến Quân Thư Ảnh thêm nghi hoặc. Hắn còn chưa kịp mở miệng hỏi lại,
phía sau đột nhiên vang lên một giọng nói, thanh âm mang theo mười phần
trách cứ: “Các ngươi ở đó làm gì?!!”

Quân Thư Ảnh quay người ra sau, thì ra là Sở Vân Phi cũng đã tỉnh lại,

vẻ mặt kinh nghi bất định nhìn hai người bọn họ.

“Câm miệng, rống cái gì mà rống.” Quân Thư Ảnh bất mãn ra lệnh.

“Ngươi! Hắn …….Ta!” Sở Vân Phi nhìn nhìn Quân Thư Ảnh, lại nhìn

nhìn vẻ mặt như ăn phải mướp đắng của Sở Phi Dương, nhất thời cứng
họng.

Mộ lát sa u──

“Ta mới là Sở Phi Dương a!”

“Hắn mới là Sở đại ca…..”

Một tiếng thét cùng một thanh âm mỏng manh đồng thời vang lên.

“Gì?!” Quân Thư Ảnh nhìn nhìn Sở Phi Dương đang đỡ lấy trong tay,

lại quay qua Sở Vân Phi đang quắc mắt nhìn mình trừng trừng, kinh hoàng.

********************

Trong sơn động một đống lửa nhỏ đang cháy rực, ba người ngồi vòng

quanh đống lửa, đều cố gắng duy trì khoảng cách. Ánh lửa lúc sáng lúc tối,
trong không khí có chút quỷ dị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.