DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1281

Sở Phi Dương dùng lực, ôm ngang Quân Thư Ảnh, áng chừng hai giây,

giày dưới chân Quân Thư Ảnh vứt sang một bên, cười nói: “Không gọi thì
không gọi, nhưng trước khi ta tận hứng, thì không cho phép ngươi chạm
chân xuống đất.”

Sắc mặt Quân Thư Ảnh không một gợn sóng, rũ mắt không nói lời nào.

Đối với mấy lời nói trêu đùa không biết ngán này của Sở Phi Dương, y căn
bản lười trả lời.

Sở Phi Dương ôm Quân Thư Ảnh vào phòng, quăng lên một cái giường

rộng rãi mềm mại, xoay người đóng cửa cẩn thận liền đi đến bên giường,
cười nhìn Quân Thư Ảnh hai tay chống trên giường, quần áo và tóc tai mất
trật tự nhìn hắn.

“Ta cái gì cũng chưa làm a, giờ ngươi đừng bày ra bộ dạng chịu đủ chà

đạp cho ta xem được không.” Sở Phi Dương ném ngoại bào, đá bay giày,
động tác có thể nói là tiêu sái bò lên giường, kéo Quân Thư Ảnh qua, một
chút một chút cởi ra xiêm y người ta.

Y sam vào thu hạ vẫn rất đơn bạc, Sở Phi Dương hai ba nhát liền kéo y

phục Quân Thư Ảnh đến hiệu quả mình muốn đạt, nghiêng người đặt Quân
Thư Ảnh dưới thân, cầm lấy tay Quân Thư Ảnh lần mò đến hạ thân mình.

Quân Thư Ảnh hiểu y cầm thứ đã ngạnh trong tay, rũ mắt, ngón tay

chậm rãi động, cảm thụ biến hoá rõ ràng của vật trong tay, môi lưỡi và
ngón tay Sở Phi Dương còn đang không thành thật châm lửa toàn thân y.

Sắc mặt Quân Thư Ảnh dần dần ửng đỏ, mở miệng thở dốc, ánh mắt

cũng không chịu nhìn thẳng hai mắt Sở Phi Dương đang dục hoả đốt người
lấy lòng y, biểu tình ngượng ngùng này là dáng dấp Sở Phi Dương yêu
nhất.

Sở Phi Dương không cần y phục vụ quá lâu, đã trướng lớn đến độ khó

có thể chịu được. Hắn giật tay Quân Thư Ảnh ra, hôn môi y, trườn xuống,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.