DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1363

Tiểu xà còn chưa bị gì thì Quân Thư Ảnh đã thấy dưới chân mềm nhũn,

nặng nề ngã xuống bên giường.

“Thư Ảnh, ngươi làm sao vậy?” Sở Phi Dương bước lên phía trước đỡ

lấy y.

Quân Thư Ảnh ôm chân xoa nhẹ, nhíu mày nói: “Ta trúng hàn độc của

nó, hình như thân thể thỉnh thoảng lại giống như bị nó khống chế.”

Sở Phi Dương nghe xong liền mang con rắn kia cẩn thận thả lên vai

Quân Thư Ảnh rồi lại dùng ngón tay sờ sờ lên đầu nó. Con vật kia lại hoàn
toàn không lĩnh tình, lập tức cạp hắn một cái rồi thuận theo cánh tay Quân
Thư Ảnh trườn xuống, quấn lấy cổ tay y.

“Thư Ảnh, người thế nào? Đều tại ta lỗ mãng.” Sở Phi Dương đau lòng

kéo bắp chân Quân Thư Ảnh qua, nắn nắn.

Quân Thư Ảnh lắc đầu nói: “Không sao, nhưng mà như vậy cũng là rất

phiền phức.”

Hai người đưa mắt nhìn nhau, Sở Phi Dương lắc đầu than thở: “Quên đi,

ta hôm nay vẫn là thành thành thật thật ôm ngươi ngủ.”

Sáng sớm hôm sau, Sở Phi Dương liền chạy đi tìm Doãn Tử bức hỏi

làm như thế nào mới có thể đem con rắn kia vứt đi. Doãn Tử đã biết quan
hệ giữa Quân Thư Ảnh và Sở Phi Dương, lúc này đúng là đầy một bụng lửa
giận không có chỗ phát tiết, sao có thể cam nguyện nói cho Sở Phi Dương.

Vô Vi tộc qua nhiều thế hệ, tộc trưởng phu nhân đều là người do băng

xà mang đến. Vô Vi tộc nhân hết sức tin tưởng ‘mệnh định chi thuyết’.
Doãn Tử đã lớn tuổi như vậy, vẫn đang một mực chờ đợi phu nhân của
mình đến. Hiện giờ phu nhân của mình lại bị Sở Phi Dương này đoạt đi, gã
thậm chí còn có một loại cảm giác lục vân tráo đính (bị cắm sừng), sao có
thể rộng lượng được chứ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.