DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1499

Sở Phi Dương không chịu nổi nhất là bộ dạng y nhíu mày nghiêm trang

cùng hắn nói chuyện như vậy. Quân Thư Ảnh mỗi lần bày ra biểu cảm kiểu
này, Sở Phi Dương liền khống chế không được mà muốn trêu ghẹo y.

“A, khẩu khí thật là lớn, để ta xem xem…” Sở Phi Dương ở trên bàn

nhặt lên một cây bút lông, ngả ngớn đẩy cằm Quân Thư Ảnh lên, cười nói,
“Dám dùng loại khẩu khí này cùng với vi phu nói chuyện, thật không có
quy củ, đây là muốn tạo phản, ân?”

“Tránh!” Quân Thư Ảnh bực mình mà nhấc cằm, tránh xa bút lông kia,

không muốn phản ứng với mưu đồ trêu đùa của Sở Phi Dương, nghiêng
người tiếp tục tinh tế chà sát vài mũi ám khí trong tay.

“Thư Ảnh, làm sao vậy? Ta nói sai gì sao? Đến, chúng ta hảo hảo

thương lượng thương lượng. Ngươi phớt lờ người a.” Sở Phi Dương dùng
đầu bút mềm mại quét qua gò má rồi xuống tới cổ Quân Thư Ảnh, mưu đồ
không cho y chuyên tâm làm việc.

Quân Thư Ảnh không thể kiên nhẫn hơn được nữa, túm lấy cây bút

đang làm loạn kia ném lên bàn, trừng mắt nhìn Sở Phi Dương: “Ngươi có
thôi hay không? Sở đại hiệp nổi danh giang hồ, đóng cửa lại là liền làm ra
mấy trò ấu trĩ này, ngươi cũng là không sợ người ta cười.”

“A, không chịu được trêu chọc như vậy. Không muốn ta phiền ngươi

cũng dễ thôi, lại đây hôn một cái!”

“…Cút!”

Ngày hôm sau, Sở Phi Dương cùng mọi người tới thăm Thạch Lệ và

Cầm Anh. Thạch Lệ trấn an Cầm Anh, cởi xuống bộ y sam màu đen trên
người hắn, để lộ ra một thân mảnh mai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.