DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1545

“Ân, đối với ta có thể không định lực…”

“Ngươi cái tên gia hỏa ma nhân này!”

Cầm Anh sau khi trải qua chuyện này, tính khí vốn đã không thích nói

chuyện nay lại càng khép kín hơn, giống như một con tiểu thú bị thương rơi
vào trong tay kẻ xa lạ, ngày ngày hoảng sợ. Vốn còn có Thạch Lệ quen
thuộc để hắn dựa vào, hiện giờ ngay cả chỗ dựa duy nhất ấy cũng phản bội
hắn.

Cao Phóng là người xa lạ mà gần gũi Cầm Anh nhất, bồi ở bên cạnh hắn

khuyên bảo từng chút một, mới khiến cho Cầm Anh nguyện ý mở miệng
nói vài câu.

Mấy tiểu tử đối với bạn cùng lứa cũng rất thích hòa hiếu kết giao, tuy

rằng Cầm Anh so với bọn chúng lớn hơn một chút nhưng Cầm Anh hướng
nội lại yếu đuối, khiến hắn có vẻ không thành thục bằng Kỳ Lân Thanh
Tĩnh. Lũ trẻ mỗi khi có cơ hội liền chạy đến kết giao, Tín Ninh Viễn giống
như tiểu đậu tử cũng bận rộn theo sau mấy ca ca.

Lúc trước có Thạch Lệ, Cầm Anh còn dám cùng bọn họ trao đổi một

chút, nhưng bây giờ hắn hoàn toàn thu mình lại trong một cái vỏ, chỉ có
Cao Phóng mới có thể khiến hắn mở miệng.

Thanh Tĩnh là người đầu tiên hết kiên nhẫn, không chút nào nể nang mà

tả oán nói: “Người này rốt cuộc có phải nam nhân hay không? Bất quá chỉ
là một chút sóng gió mà thôi, lần sau ghi nhớ bài học này một chút là tốt
rồi, hắn muốn ám ảnh tới khi nào a? Cả đời cũng không chịu qua lại với
người khác sao?”

“A Tĩnh, ngươi đừng nói như vậy.” Sở Lân nói, “Ta đã hỏi Cao thúc

thúc, tộc nhân của Cầm Anh hình như bị Vô Cực sơn trang nô dịch, ngay cả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.