DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1546

một chút phản kháng cũng không có. Cầm Anh có dũng khí theo người
khác xuống núi đã là đột phá chính mình rồi, tộc nhân của hắn vốn là chưa
hề nghĩ tới chuyện này. Nhưng kết quả chỉ là hắn bị lợi dụng, đả kích như
vậy chúng ta không thể tưởng tượng ra.”

“Thật đáng thương.” Sở Kỳ ở một bên nhíu mày nói.

Tín Ninh Viễn nhìn qua nhìn lại, cũng gật gật đầu, nãi thanh nãi khí nói

theo: “Thật đáng thương!”

Thanh Tĩnh trừng mắt nhìn Tín Ninh Viễn một cái, ôm hắn lên: “Ngươi

thì biết cái gì, chỉ biết mò mẫm đi theo góp vui.” Lại nhìn Sở Kỳ Sở Lân,
thở dài một hơi nói: “Được rồi, ta lúc trước là không biết còn có nội tình
như vậy. Hai người các ngươi đừng có dùng ánh mắt để nhìn kẻ xấu mà
nhìn ta như vậy có được không!”

“Có sao?” Sở Kỳ sờ sờ mặt, lại quay sang nhìn đệ đệ.

Sở Lân lắc lắc, nghiêng đầu đi. Tín Ninh Viễn lại dùng bàn tay nhỏ đầy

thịt vỗ vỗ lên mặt Thanh Tĩnh, mắng: “Là người xấu!”

“Này, ba người các ngươi, không cần cùng nhau khi dễ ta a!”

….

Cao Phóng thật vất vả mới khiến Cầm Anh chịu nói ra vài lời, nhưng

đối với tình hình trước mắt tựa hồ giúp không được gì nhiều.

“Hắn hẳn là còn nhớ đường tới Vô Cực sơn trang.” Trình Tuyết Tường

nói, “Chẳng lẽ chỉ đường cũng làm không được sao?”

Cao Phóng bất đắc dĩ lắc đầu.

“Chỉ có phá tan Vô Cực sơn trang, hắn mới có hi vọng giải độc, chẳng

lẽ hắn còn không rõ điều đó sao?” Quân Thư Ảnh nhíu mày nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.