DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1585

tùy ý xem xét, cũng không phát hiện trên vách động có khắc chữ, bởi vậy
cũng đi đến gần hỏi.

“… Không biết.” Sở Phi Dương nói.

Ba người lần lượt tỉ mỉ quan sát một phen, nhưng không ai nhận ra văn

tự khắc trên vách động kia. Loại văn tự này so với văn tự sử dụng ở Trung
Nguyên rất khác nhau, ngay cả đoán cũng không đoán được.

Thanh Lang lấy ra một mảnh vải trắng từ trong ngực, đặt lên vách động

đem chữ viết thác xuống.

“Quên đi, ba người chúng ta nhìn mãi cũng không ra đâu, lấy trở về rồi

tính sau.” Thanh Lang nhét mảnh vải có lưu lại nét chữ kia vào tay áo.

Ba người lại quan sát kỹ một lượt trong động, cũng không phát hiện

thêm được cái gì có giá trị nên cùng nhau quay lại đáy giếng, từ đáy giếng
nhảy lên mặt đất.

Trình Tuyết Tường lại đem phiến đá đặt trở lại miệng giếng, ba người

xóa sạch dấu vết xung quanh rồi nhanh chóng rời khỏi nơi này.

Mấy người Sở Phi Dương chạy tới nơi có hạ nhân đi tới đi lui rồi mới

cùng nhau ung dung trở về. Thanh Lang lại lấy mảnh vải kia ra, nhìn dưới
ánh mặt trời, vẫn là không đọc được.

“Đây đại khái là văn tự mà bộ tộc của Cầm Anh sử dụng.” Sở Phi

Dương nói, “Tộc nhân của Cầm Anh cách biệt với bên ngoài, trừ người
trong tộc ra chỉ sợ không ai có thể đọc được những chữ này.”

“Chỉ tiếc thiếu một manh mối này.” Trình Tuyết Tường thở dài, “Hôm

nay dưới đáy giếng chứng kiến cảnh tượng tuy rằng nhìn thấy mà giật mình
nhưng nghi ngờ lại càng càng nhiều thêm, ta rất không hiểu tộc nhân của
Cầm Anh, bọn họ nguồn gốc bí ẩn, bản thân có năng lực kỳ lạ như vậy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.