DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1628

Cuối cùng vẫn là Cao Phóng nghĩ ra biện pháp, để cho Trình Tuyết

Tường dọc đường tạo ra âm thanh chói tai nhằm kích thích thần chí hai
người lên đến cực điểm, cứ như vậy khó khăn tiến về phía trước, cho đến
khi nghe được thanh âm của mấy người Sở Phi Dương mới theo hướng
thanh âm đó mà chạy đến.

“Không thể ngờ tất cả chúng ta đều bị ảo ảnh của chính mình mê hoặc.”

Quân Thư Ảnh nhíu mày nói, “Chúng ta bị như vậy, không có lý do gì mà
những người khác có thể bảo trì tỉnh táo. Chẳng lẽ đám đệ tử Thường
Thanh môn kia tất cả cùng đã vào trong này?”.

Nếu thật là như vậy thì sơn động này cũng quá là náo nhiệt rồi.

Cao Phóng lắc đầu nói: “Ta cũng đã nghĩ qua. Bất quá ta cho rằng có bị

mê hoặc tâm trí hay không cũng không có liên quan đến võ công cao thấp
ra sao. Nếu không tính đến võ công, chúng ta và đám đệ tử Thường Thanh
môn chỉ có duy nhất một điểm khác biệt, đó chính là bọn họ đã uống vào
chén huyết tửu kia.”

“Nói vậy cũng có lý.” Sở Phi Dương nói, “Lúc đó Thánh Cô kia là

người đứng gần động khẩu nhất, nhưng nàng không hề bị mê hoặc, đại khái
bọn chúng cũng đã từng uống vào thứ có liên quan đến máu của tộc nhân
Cầm Anh kia. Bất quá nghe lời Hứa Trực nói thì bọn chúng không thể tiếp
cận động khẩu quá lâu nếu không cũng sẽ bị sơn động này bắt tiến nhập.
Vậy đám đệ tử Thường Thanh môn đã uống vào huyết tửu nên đại khái sẽ
không bị ảnh hưởng.”

“Sở huynh, huynh đừng nói mấy lời dọa người có được hay không? Cái

gì mà bắt tiến nhập vào đây, sơn động này nào phải là vật sống?” Thanh
Lang sờ sờ cánh tay, giả bộ kêu lên.

“Ta lại hi vọng sơn động này là vật sống, đâm xuống một kiếm thấy

máu thấy thịt gì đó còn dễ đối phó hơn nhiều so với ảo ảnh hư hư thực

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.